Returning to the Cold Land / Về Thăm Xứ Lạnh
Hùng Cường
Anh về thăm xứ lạnh một chiều
Mây buồn khơi kín nỗi niềm yêu
Thời gian xa cách chừ lâu lắm
Anh nhớ ngày đi lệ thắm nhiều
***
Đà Lạt ơi, mơ người em nắng ấm lên rồi
Vai nặng vai chiếc gánh bên đồi
Nhìn đôi môi son thắm em còn tươi
Đà Lạt ơi, sương buồn thắm ướt trên hàng mi
Ai cười nhớ đến câu biệt ly
Lòng du khách ngập ngừng ghi
Đà Lạt ơi, ai buồn khơi tiếng sáo xa vời
Kia nhà ai khói ấm lên rồi
Thấy lòng chơi vơi
Qua sương đêm vọng nghe tiếng suối đưa về
Tay trong tay dìu nhau đến chốn nương thề
Dừng bên nương ta mơ ước sống trọn niềm thương
Ai đang đi ngoài kia gió rét âm thầm
Riêng tâm tư lặng nghe thổn thức giá băng
Xuyến xao lòng hoài mong
***
Nhớ đến năm xưa ngày nào
Nắng ấm dâng hương ngạt ngào
Dòng Cam Ly mờ xóa thương đau
Người về đâu hồn đắm trăng sao
Lòng tha thiết tình quê yêu dấu
Nhớ đến đêm xưa ngày nào
Nắng ấm trăng soi dạt dào
Hồn lâng lâng tìm đến nơi nao
Thuyền rung rinh gợn sóng xôn xao
Mà giờ đây nắng chiều phai màu
***
Đà Lạt ơi, nhớ rồi bao năm cách xa
Đà Lạt ơi hoàng hôn khuất bóng bên đồi
Qua sương đêm vẳng nghe tiếng suối đưa về
Tay trong tay dìu nhau đến chốn nương thề
Dừng bên nương ta mơ ước sống trọn niềm thương
Ai đang đi ngoài kia gió rét âm thầm
Riêng tâm tư lặng nghe thổn thức giá băng
Xuyến xao lòng hoài mong
***
Đà Lạt ơi, nhớ rồi bao năm cách xa
Đà Lạt ơi, hoàng hôn khuất bóng ven đồi
Nhớ về Đà Lạt xao xuyến .. chiều rơi !!!
Hùng Cường
I return to visit the cold land one afternoon.
Clouds of melancholy conceal the depth of love.
Time has separated us for quite a while.
I remember the day of departure, tears flow abundantly.
Oh, Dalat, dreams of you on a sunny day.
Shoulders burdened with loads by the hills.
Your lips were so rosy.
Oh, Dalat, the mist of sadness moistens the eyelashes.
Forming a sad smile, as one reminisce about the farewell.
Impressed in the heart of the traveler.
Oh, Dalat, whose melancholy echoes the distant flute,
Whose home has the warm smoke rising/
Heart feeling adrift.
Through the night mist, I hear the sound of the stream returning,
Hand in hand, guiding each other to the promised haven.
Pausing by our refuge, dreaming of a life filled with love,
Who is out there, in the chilly wind, silently walking?
Feeling the coldness in one’s soul
But the heart’s still yearning for love.
Remembering the old days,
With warm sunshine and fragrant scent,
The sight of Cam Ly Falls fade away one’s sorrow..
Where did you go, with a soul immersed in stars and moonlight?
With heart longing for the beloved homeland.
Thinking of the old nights,
With warm golden light from the bright moon.
A soul happily floating to some haven.
The boat swaying in the rippling waves like a song melody.
But now, the afternoon sun has faded.
Oh, Dalat, remembering after so many years apart,
Oh, Dalat, the sunset hides behind the hills.
Through the night mist, I hear the sound of the stream returning,
Hand in hand, guiding each other to the promised haven.
Pausing by our refuge, dreaming of a life filled with love,
Who is out there, in the chilly wind, silently walking?
Feeling the coldness in one’s soul,
But the heart’s still yearning for love.
Oh, Dalat, remembering after so many years apart,
Oh, Dalat, the sunset hides behind the hills.
Longing for Dalat stirring... as the evening falls!
by Hùng Cường
translated by Vuong Thanh, 11.2023