The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 37: A New Nun in Hoạn-Thư's Temple
Translated by Vuong Thanh
tranh họa sĩ Khánh Vũ
Nghệ Sĩ Thùy Dung
Chapter 37: A New Nun in Hoạn Thư's Temple
Day and night, Kieu served her mistress.
Then one day, the lady asked her about her life.
She chose her words carefully then answered:
“I sometimes felt deep sorrow for my lot.”
The lady then asked her husband:
“My darling, please question the slave to get all the facts.”
His entrails felt like they were scraped.
But it’s not proper to explain the reason, but to question Kiều would pain his heart.
However, being afraid of causing trouble for her,
he, in a soft tone, proceeded to ask Kiều some questions.
Kneeling in the courtyard, with her head bowed,
Kiều handed up a sheet of paper that told, in brief, her life’s story.
And presented it to the lady.
Upon reading it, she seemed somewhat touched.
She handed the paper sheet to Thúc Sinh,
and said, “We should respect her talents, and pity her situation!
If Fortune favors her with wealth and rank,
a palace cast in gold would not be beyond her price!
A beauty drifting in life’s sea of woes.
She’s talented, it’s regrettable that she has such a fate!”
Ch. 37: Làm Ni Cô Coi Chùa của Hoạn Thư
1885. Sớm trưa hầu hạ đài doanh
Tiểu thư chạm mặt đè tình hỏi tra.
Lựa lời nàng mới thưa qua:
Phải khi mình lại xót xa nỗi mình.
Tiểu thư hỏi lại Thúc Sinh:
1890. Cậy chàng tra lấy thực tình cho nao!
Sinh đà rát ruột như bào
Nói ra chẳng tiện trông vào chẳng đang!
Những e lại lụy đến nàng
Đánh liều mới sẽ lựa đường hỏi tra.
1895. Cúi đầu quỳ trước sân hoa
Thân cung nàng mới dâng qua một tờ
Diện tiền trình với Tiểu thư
Thoạt xem dường có ngẩn ngơ chút tình.
Liền tay trao lại Thúc Sinh
1900. Rằng: Tài nên trọng mà tình nên thương!
Ví chăng có số giàu sang
Giá này dẫu đúc nhà vàng cũng nên!
Bể trần chìm nổi thuyền quyên
Hữu tài, thương nỗi vô duyên lạ đời!
Thúc Sinh said, “It’s really true as you have said:
“A great beauty often bears a life of misfortunes!
In the olden times, many renowned beauties suffered perhaps just that much.
Show your mercy, please make her life easier.”
The lady said, “From what she wrote,
she wants to take her poor-fated self into a Buddhist temple.
Alright, I will satisfy her desire,
to help her break the cycle of woes in her life.
There’s a small Kuan-yin temple in our garden.
It has a tall tree that’s over a hundred feet high,
and flowers that bloom throughout the four seasons.
Temple has many plants and flowers,
a small pond and miniature mountain.
We’ll let her go there to watch over the shrine and copy the sutras.
The next day, when dawn had just came,
with five offerings, flowers, and incense,
she was brought to the temple.
She pledged to live by the three vows and the five commandments.
Then, her green dress was replaced with a nun’s robe.
And her religious name was changed to Pure Spring.
Morning and night, she will light up the oil lamps.
The girls, Spring and Autumn, were assigned to be her assistants.
1905. Sinh rằng: “Thật có như lời
Hồng nhan bạc mệnh một người nào vay!
Nghìn xưa âu cũng thế này
Từ bi âu liệu bớt tay mới vừa.”
Tiểu thư rằng: “ý trong tờ
1910. Rắp đem mệnh bạc xin nhờ cửa Không.
Thôi thì thôi cũng chiều lòng
Cũng cho khỏi lụy trong vòng bước ra.
Sẵn Quan âm các vườn ta
Có cây trăm thước, có hoa bốn mùa.
1915. Có cổ thụ, có sơn hồ
Cho nàng ra đó giữ chùa chép kinh.”
Tàng tàng trời mới bình minh
Hương hoa, ngũ cúng, sắm sanh lễ thường
Đưa nàng đến trước Phật đường
1920. Tam qui, ngũ giới, cho nàng xuất gia.
Áo xanh đổi lấy cà sa
Pháp danh lại đổi tên ra Trạc Tuyền
Sớm khuya sắm đủ dầu đèn
Xuân, Thu, cắt sẵn hai tên hương trà.
Since she took refuge in the temple,
she was closer to the Purple Bamboo Grove, *
and far way from the red-dust world.
She no longer expects to have any love relationships.
It’s enough for her that she’s spared the shame of selling her charms.
Before Buddha’s statue, her sorrows were drowned and forgotten.
Each day, she’d copy sutra texts, and burns incense at night.
O The divine sweet dewdrops from Kuan-yin’s willow branch
will help extinguish human passions and lust.
Since she put on a nun’s brown robe,
the autumn moon’d passed the zenith a few times.
Behind bolted doors and a closed-mesh net,
she’d talk to others, but wept when alone.
Her temple and Thúc’s study were fairly close.
And yet the distance between them was ten times longer
than the distance from their places to the faraway mountains.
* Purple Bamboo Grove: where Buddha practiced his teachings.
1925. Nàng từ lánh gót vườn hoa
Dường gần rừng tía, dường xa bụi hồng *
Nhân duyên đâu lại còn mong
Khỏi điều thẹn phấn, tủi hồng thì thôi.
Phật tiền thảm lấp sầu vùi
1930. Ngày pho thủ tự, đêm nồi tâm hương
Cho hay giọt nước cành dương
Lửa lòng tưới tắt mọi đường trần duyên.
Nâu sồng từ trở màu thiền
Sân thu trăng đã vài phen đứng đầu
1935. Cửa thiền, then nhặt, lưới mau
Nói lời trước mặt, rời châu vắng người.
Gác kinh viện sách đôi nơi
Trong gang tấc lại gấp mười quan san.
* rừng tía: Tử Trúc Lâm – nơi tu hành của Phật