The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 29: Kiều’s Concern about Thúc’s Wife
Translated by Vuong Thanh
tranh họa sĩ Ngọc Mai
thư họa Văn Tấn Phước
Chapter 29: Kiều’s Concern about Thúc’s Wife
Time flew by as they indulged in wine and chess.
The spring peach blossoms were fading their reds,
and the summer lotuses budding their greens.
On a quiet night, behind the curtains,
she had some misgivings and told him about them:
“Since I’d followed you to live this new life,
almost a year have passed, as swallows replaced geese in the sky.
News from your home arrived less and less everyday.
With a new concubine, you’ve been lukewarm to your wife.
Come to think of it, I find it rather very odd.
From talk and gossip, who could hold back news of our relationship?
I heard from hearsay that your wife
observes strict rules of conduct and speaks with authority.
I’m afraid of these uncommon souls.
It’s hard to measure the bottom of a river.
And to think that we have been living for a year together.
Whatever we do, our relationship cannot be hidden for long.
Till now, you’ve had no news from her.
I’m afraid something may be afoot from within.
Please go back home to her now.
First, this will please your wife, then we can learn what’s in her mind.
Don’t conceal our relationship from her,
because, as days pass by, this will be very improper.
Hearing her counsel, spoken with calm,
Thúc Sinh reluctantly made up his mind to go home.
The next morning he informed his father, who also urged him
to make the trip as soon as possible.
To drink their cups of farewell,
they went from their spring pavilion to the place of parting.
The Chin river stretch far off in a soft blue strip.
Along the bank, some willow branches hung melancholy.
They held hands and sighed.
Holding farewell cups to their lips, the words stuck in their throats.
Ch. 29: Lo Lắng của Kiều về Vợ Thúc Sinh
Mảng vui rượu sớm cờ trưa
Đào đà phai thắm sen vừa nẩy xanh
1475. Trướng hồ vắng vẻ đêm thanh
E tình nàng mới bày tình riêng chung:
“Phận bồ từ vẹn chữ tòng
Đổi thay nhạn yến đã hòng đầy niên.
Tin nhà ngày một vắng tin
1480. Mặn tình cát lũy, lạt tình tào khang.
Nghĩ ra thật cũng nên đường
Tăm hơi ai dễ giữ giàng cho ta?
Trộm nghe kẻ lớn trong nhà
Ở vào khuôn phép nói ra mối giường
1485. E thay những dạ phi thường
Dễ dò rốn bể khôn lường đáy sông!
Mà ta suốt một năm ròng
Thế nào cũng chẳng giấu xong được nàọ
Bấy chầy chưa tỏ tiêu hao *
1490. Hoặc là trong có làm sao chăng là?
Xin chàng kíp liệu lại nhà,
Trước người đẹp ý, sau ta biết tình.
Đêm ngày giữ mức giấu quanh,
Rày lần mai lữa như hình chưa thông.”
1495. Nghe lời khuyên nhủ thong dong
Đành lòng Sinh mới quyết lòng hồi trang.
Rạng ra gửi đến xuân đường,
Thúc ông cũng vội giục chàng ninh gia. *
Tiễn đưa một chén quan hà *
1500. Xuân đình thoắt đã dạo ra cao đình
Sông Tần một dải xanh xanh
Loi thoi bờ liễu mấy cành Dương quan
Cầm tay dài ngắn thở than
Chia phôi ngừng chén, hợp tan nghẹn lời.
* tiêu hao: tin tức; bấy chầy: từ đó đến nay
* ninh gia: về thăm nhà
* chén quan hà: quan: cửa ải, hà: sông. chén rượu tiễn biệt người đi xa.
She said, “Although mountains and rivers separate us,
you need to make the home warm and peaceful,
before things can run smooth outside.
It’s difficult to conceal things from observant eyes.
So, don’t cover your eyes and try to catch a bird.
We two are tied by a rather fragile bond.
When you arrived home, prepare to explain things clearly to her.
Even when she becomes upset and raises a storm,
do tell her that I know my place and recognize her authority.
This way is much better than to try to conceal our relationship.
Which would only cause very big troubles later on.
If you love me, please remember what I have just said.
A year’s long but it will eventually pass.
The parting cup’s for us to remember today.
The cup of joy, we’ll wait for this day of next year!”
He mounted the horse; she let go of his dress.
In the maple woods, autumn has spread her color of parting sorrow.
Swirls of dust arose as he rode off. She kept on watching
till he vanished behind thousands of mulberry groves.
The returnee, alone with her shadow throughout the silent night.
The departee, thousand of miles away, alone in some distant place.
Who’d split the lover’s moon into two halves?
Half sunk on her lone pillow, the other half - on the long road…
1505. Nàng rằng: Non nước xa khơi
Sao cho trong ấm thì ngoài mới êm.
Dễ lòa yếm thắm trôn kim
Làm chi bưng mắt bắt chim khó lòng!
Đôi ta chút nghĩa đèo bòng
1510. Đến nhà trước liệu nói sòng cho minh.
Dù khi sóng gió bất tình
Lớn ra uy lớn, tôi đành phận tôi.
Hơn điều giấu ngược giấu xuôi
Lại mang những việc tày trời đến sau
1515. Thương nhau xin nhớ lời nhau
Năm chầy cũng chẳng đi đâu mà chầy
Chén đưa nhớ bữa hôm nay
Chén mừng xin đợi ngày này năm sau!
Người lên ngựa, kẻ chia bào
1520. Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san
Dặm hồng bụi cuốn chinh an
Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh
Người về chiếc bóng năm canh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
1525. Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.