The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 6: Kiều Met Kim Trọng
Translated by Vuong Thanh
Chapter 6: Kiều Met Kim Trọng
At early dawn, Kim saw her, when the fog’s just cleared.
By the wall, she seemed a little puzzled as she searched far and near.
Kim has been waiting for her to appear all night.
He raised his voice over the wall to sound out her mind:
“A silver brooch I’ve just found. How would one know,
for the pearl to be returned, where’s Union Town?”
From the other side, Kiều replied: “I’m grateful
for a gentleman’s heart that doesn’t care for dropped things.
The brooch’s worth only a few farthings.
But the noble-heartedness of a gentleman is highly esteemed.”
Kim replied: “We are close neighbors.
Just next door and not at all distant strangers.
A chance fortune for me to find a lost brooch
to compensate for the sorrow in my heart all this time.
It’d been so long for me to wait for this day. Please stay awhile
to converse and let us get to know one another better.”
He hurriedly went back and take a few things from his room.
A velvet piece of cloth with two golden bracelets from his heirlooms.
With a ladder, he stealthily climbed over the wall.
Is she not the very person he met that day!
On recognizing him, she became shy and a little embarassed.
He gazed at her, while she shyly bowed her head.
Chương 6: Kiều Gặp Kim Trọng
Tan sương đã thấy bóng người
Cách tường lên tiếng xa đưa ướm lòng:
Quanh tường ra ý tìm tòi ngẩn ngơ
Sinh đà có ý đợi chờ
“Thoa này bắt được hư không (305)
Biết đâu Hợp Phố mà mong châu về?” *
Tiếng Kiều nghe lọt bên kia:
“Ơn lòng quân tử sá gì của rơi
Chiếc thoa nào của mấy mươi
Mà lòng trọng nghĩa khinh tài xiết bao!” (310)
Sinh rằng: “Lân lý ra vào
Gần đây nào phải người nào xa xôi
Được rày nhờ chút thơm rơi
Kể đà thiểu não lòng người bấy nay!
Bấy lâu mới được một ngày (315)
Dừng chân gạn chút niềm tây gọi là.”
Vội về thêm lấy của nhà
Xuyến vàng đôi chiếc khăn là một vuông.
Bậc mây rón bước ngọn tường
Phải người hôm nọ rõ ràng chẳng nhe? (320)
Sượng sùng giữ ý rụt rè
Kẻ nhìn rõ mặt người e cúi đầu.
* châu về hợp phố: của quý thất lạc về với chủ cũ.
Kim said: “Since our chance encounter at the festival,
My heart’s been longing for you all this time.
Lovesickness’s wearing my body thin.
If I just wait, who knows if there would be a today!
A full month already passed by since we met,
I had to dare for a chance to see and talk with you.
And now, do please grant me this:
Would a noble pedestaled mirror shine on a humble duckweed?”
After a while, she hesitantly replied:
“My family’s poor but our ways are snow-pure.
Even if two persons are in love with one another,
Its outcome will depend on father and mother.
I’m grateful for your affection.
I’m but a child and do not know really what to reply.”
Kim said: “Yesterday’s windy, tomorrow may be rainy.
A spring day like this does not, by any chance, come easy.
Even if you do not consider my infatuation,
it’s bad for me but is it of use to anyone?
We could first bind our affection.
And then form a plan of action.
Even if God does not take pity on our love,
We will dare to let go of our spring of youth in this life.
If your heart insists on being so strict,
my efforts for your love, would it not be very wasted?”
Rằng: “Từ ngẫu nhĩ gặp nhau *
Thầm trông trộm nhớ bấy lâu đã chồn
Xương mai tính đã rũ mòn (325)
Lần lừa ai biết hãy còn hôm nay!
Tháng tròn như gởi cung mây
Trần trần một phận ấp cây đã liều!
Tiện đây xin một hai điều
Đài gương soi đến dấu bèo cho chăng?” (330)
Ngần ngừ nàng mới thưa rằng:
“Thói nhà băng tuyết, chất hằng phỉ phong *
Dù khi lá thắm chỉ hồng
Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha.
Nặng lòng xót liễu vì hoa (335)
Trẻ thơ đã biết đâu mà dám thưa!”
Sinh rằng: “Rày gió mai mưa
Ngày xuân đã dễ tình cờ mấy khi!
Dù chăng xét tấm tình si
Thiệt đây mà có ích gì đến ai? (340)
Chút chi gắn bó một hai
Cho đành rồi sẽ liệu bài mối manh
Khuôn thiêng dù phụ tấc thành
Cũng liều bỏ quá xuân xanh một đời.
Lượng xuân dù quyết hẹp hòi (345)
Công đeo đuổi chẳng thiệt thòi lắm ru!”
* ngẫu nhĩ: tình cờ, ngẫu nhiên
* chất hằng phỉ phong: chất ăn hàng ngày là rau Phỉ, rau Phong, ý nói nhà nghèo.
Quietly listening to his sweet words, gentle like a lullaby,
feelings of love reflected in the shyness of her eyes.
She said: “This’s a new and strange day.
Respecting your feelings for me,
my heart cannot bear to withstand your affection.
As I have received love from a true-hearted gentleman,
you have my golden vow of faithful love henceforth.”
On hearing her words, the anxiety knots in Kim’s heart were gone.
He took out the brooch, pink cloth and put them into her hands.
Saying: “A lifetime of our relationship starts from this day.
These are the tokens to mark our love.”
In her hand was already a velvet cloth, and a silk fan.
With her hairpin, they immediately exchanged gifts. *
Their love vows were scarcely spoken,
when from the back of the house, voices were heard.
Hurriedly they left, brushing against leaves and flowers.
He returned to his study room, and she departed from her chamber.
* Kim Trọng exchanged these gifts with Kiều: 2 golden bracelets for a silk fan and a golden hair brooch.
Lặng nghe lời nói như ru
Chiều xuân dễ khiến nét thu ngại ngùng
Rằng: “Trong buổi mới lạ lùng
Nể lòng có lẽ cầm lòng cho đang! (350)
Đã lòng quân tử đa mang
Một lời vàng tạc đá vàng thủy chung.”
Được lời như cởi tấm lòng
Giở kim thoa với khăn hồng trao tay
Rằng: “Trăm năm cũng từ đây (355)
Của tin gọi một chút này làm ghi.”
Sẵn tay khăn gấm quạt quỳ
Với cành thoa ấy tức thì đổi trao. *
Một lời vừa gắn tất giao
Mái sau dường có xôn xao tiếng người (360)
Vội vàng lá rụng hoa rơi
Chàng về viện sách, nàng dời lầu trang.
* Thúy Kiều tặng Kim Trọng quạt và kim thoa. Còn Kim Trọng tặng nàng 2 chiếc vòng vàng.