The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 48: Hồ Tôn Hiến’s Deceitful Gifts
Translated by Vuong Thanh 

chapter 48 - deceitful gifts.mp3

Chapter 48: Hồ Tôn Hiến’s Deceitful Gifts 


There was a provincial governor, a powerful official.

He’s Hồ Tôn Hiến, a statesman with many talents.

He was given the powers by the emperor

to fight the rebels at will, with the title of supreme commander. 

He knew that Từ was a hero and  knew that Kiều

also had a voice in the military plans.

He parked his troops in the garrison, and sent a man

with loads of  gold, silver and brocade to persuade them to surrender.  


For her, there were separate gifts:

two ladies-in-waiting, and thousand pounds of gold and jade. 

The missive was sent to Từ Hải’s headquarters.

Lord Từ was very reluctant to surrender, saying:

“With my hands, I founded this heritage.

Since then I had been master of these seas and rivers.

If I constrain myself and returned to the Court, 

A surrendered subject is not well looked upon. 


Those officials are tied together by their mandarin dresses.

Is it worth being a duke and have to bend your back and bow your head. 

How is it better than being the lord of your own territory.

With my military might, it’s not easy for them to do anything to me. 

Now, I move heaven and earth as I please.

Going any direction I want, without anyone above me.”

Ch. 48: Quà Lừa Bịp  của Hồ Tôn Hiến


Có quan tổng đốc trọng thần

Là Hồ Tôn Hiến kinh luân gồm tài

Đẩy xe vâng chỉ đặc sai

Tiện nghi bát tiểu việc ngoài đổng nhung.

2455. Biết Từ là đấng anh hùng

Biết nàng cũng dự quân trung luận bàn

Đóng quân làm chước chiêu an

Ngọc vàng gấm vóc sai quan thuyết hàng.


Lại riêng một lễ với nàng

2460. Hai tên thể nữ ngọc vàng nghìn cân.

Tin vào gởi trước trung quân

Từ công riêng hãy mười phân hồ đồ.

“Một tay gây dựng cơ đồ

Bấy lâu bể Sở sông Ngô tung hoành!

2465. Bó thân về với triều đình

Hàng thần lơ láo phận mình ra đâu?


Áo xiêm ràng buộc lấy nhau

Vào luồn ra cúi công hầu mà chi?

Sao bằng riêng một biên thùy

2470. Sức này đã dễ làm gì được nhau? 

Chọc trời khuấy nước mặc dầu

Dọc ngang nào biết trên đầu có ai.”

           Previous                Next