The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 45: Từ Hải Returned as a Warlord   
Translated by Vuong Thanh 

chapter 45 - tu hai return.mp3

Chapter 45: Từ Hải Returned as a Warlord 


Day and night, she was waiting in silence.

Then one day, the sounds of war thundered in the region. 

An atmosphere of death pervaded the town. 

Rivers were full of pirates, the roads full of armored soldiers.

Friends, acquaintances and neighbors advised Kiều

to take her refuge elsewhere.


Kiều said, “I had made him a promise.

Though in danger, I don’t want to break it.”

She was still wavering in her decision, when outside, 

flags appeared, and  voices were heard over the megaphone.

Armored solders came and stood around the house.

Several voices asked in unison: “Where is Madam?”  

In two rows stood ten generals. They laid down their swords, 

took off their breastplates and kowtowed in the courtyard. 

Ladies-in-waiting followed, and one of them told her:

“By order of our lord, we come to escort you to see him.” 


A phoenix-adorned carriage with bedecked curtain , 

worthy for a queen, was brought to the front door.

She wore a flowered hat and a brilliant red robe.

Flags unfurled, drums beaten, the procession started.

Musicians led in front, followed by her golden carriage.

Heralds rushed at the front of the procession to clear the way.

In the Southern Court headquarters, drumbeats resounded.


Flags hoisted on the ramparts, cannon shots fired from the citadel.

Lord Từ rode out to the gate to wait for his wife. 

Magnificent in his new attire, he looked strangely different.

But still himself with his strong square chin and silkworm eyebrows.

He laughed: “We’re like water and fish, needing each other. 

Do you still remember what you’d said long ago?

Only a heroine could discern a hero.

Let’s see if that heart of yours is satisfied now?”


She replied: “I’m just a young and inexperienced woman.

So fortunate as to have my clinging vine resting in your tree’s shade.

It’s only now that I see what I’d said become true,

but my heart was very sure of it since the very beginning.”


They looked at each other and laughed heartily.

Hand in hand, they went back to his tent to continue their love story.

A big feast was organized to celebrate and to reward the officers.

Drums resounded and upbeat military music were played.

With glory and honor  to compensate for their past days of hardships,

their love grew warmer with the joyousness of spring each day.

Ch. 45: Lãnh Chúa Từ Hải Trở Về


Đêm ngày luống những âm thầm

2250. Lửa binh đâu đã ầm ầm một phương

Ngất trời sát khí mơ màng

Đầy sông kình ngạc, chật đường giáp binh

Người quen kẻ thuộc chung quanh

Nhủ nàng hãy tạm lánh mình một nơi.


2255. Nàng rằng: “Trước đã hẹn lời

Dẫu trong nguy hiểm dám rời ước xưa.”

Còn đương dùng dắng ngẩn ngơ

Mái ngoài đã thấy bóng cờ, tiếng loa.

Giáp binh kéo đến quanh nhà

2260. Đồng thanh cùng gửi: nào là phu nhân?

Hai bên mười vị tướng quân

Đặt gươm, cởi giáp, trước sân khấu đầu.

Cung nga, thể nữ nối sau

Rằng: Vâng lệnh chỉ rước chầu vu quy.


2265. Sẵn sàng phượng liễn loan nghi

Hoa quan phấp phới, hà y rỡ ràng

Dựng cờ, nổi trống lên đàng

Trúc tơ nổi trước, kiệu vàng theo sau

Hoả bài tiền lộ ruổi mau

2270. Nam đình nghe động trống chầu đại doanh.



Kéo cờ lũy, phát súng thành

Từ công ra ngựa, thân nghênh cửa ngoài.

Rỡ mình, là vẻ cân đai

Hãy còn hàm én mày ngài như xưa.

2275. Cười rằng: Cá nước duyên ưa

Nhớ lời nói những bao giờ hay không?

Anh hùng mới biết anh hùng

Rầy xem phỏng đã cam lòng ấy chưa?


Nàng rằng: Chút phận ngây thơ

2280. Cũng may dây cát được nhờ bóng cây.

Đến bây giờ mới thấy đây

Mà lòng đã chắc những ngày một hai.


Cùng nhau trông mặt cả cười

Dan tay về chốn trướng mai tự tình.

2285. Tiệc bày thưởng tướng khao binh

Om thòm trống trận, rập rình nhạc quân.

Vinh hoa bõ lúc phong trần

Chữ tình ngày lại thêm xuân một ngày.

           Previous                Next