The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 49: Kiều Persuaded Từ Hải to Surrender
Translated by Vuong Thanh 

chapter 49b.mp3

Chapter 49: Kiều Persuaded Từ Hải to Surrender 


But Kiều, having an honest heart, easily trusted people.

Abundant gifts and sweet engaging words helped to sway her mind.

She thought that she’s like a water fern, 

and had lived a drifting life with many misfortunes.

“Wouldn’t it better to become the sovereign’s subject?”, she thought, 

“The big road is wide enough to move one’s status to cloud’s height. 


It’d be good for the family and also fullfill her duties to the State. 

Then gradually, we will find a way to return to my hometown.

I would officially be a grande dame. 

I can feel proud of myself when with others,

and my parents would enjoy the public honors. 


Duties to the State and to the family are both fulfilled. 

First is filial piety and second is faithfulness to the sovereign.

This’s much better than a floating raft, that would have to worry

about the ocean waves turning it upside-down.”


During a discussion of the consequences of submission,

Kiều took the opportunity to speak her opinions.

She said, “The  king’s benevolence is profuse.

It’d poured everywhere, and permeated everything deeply.

Merits for his works of pacification dated back a long time. 

They have everyone’s gratitude in the land. 

Reflect on what happened since you started warfare.

Piles of human bones along the “Vô Định” river

have reached the height of a man. 

Why do this and leave a bad name for posterity?

For thousand of years, no one had ever praised the rebel leader, Huang Chao.

Wouldn’t the position of a high-ranking official be much better?

Who would turn away from the only route to fame and honor?”


Từ was persuaded by her sweet and persuasive words.

His army on the offensive changed to a surrender position.

He made arrangements to meet the Governor’s emissary. 

They set a date for disarmament and terms of dismissal of his army.

Believing in the promises of the peace settlement, 

flags were left unheeded, and night watches slackened.

Từ’s neglect of proper defense measures

were observed by spies from the imperial army. 

Ch. 49: Kiều Thuyết Từ Hải Đầu Hàng


Nàng thời thật dạ tin người

Lễ nhiều nói ngọt nghe lời dễ xiêu.

2475. Nghĩ mình mặt nước cánh bèo

Đã nhiều lưu lạc lại nhiều gian truân.

Bằng nay chịu tiếng vương thần

Thênh thênh đường cái thanh vân hẹp gì!


Công tư vẹn cả hai bề

2480. Dần dà rồi sẽ liệu về cố hương

Cũng ngôi mệnh phụ đường đường

Nở nang mày mặt, rỡ ràng mẹ cha.



Trên vì nước, dưới vì nhà

Một là đắc hiếu, hai là đắc trung.

2485. Chẳng hơn chiếc bách giữa dòng

E dè sóng vỗ hãi hùng cỏ hoa.”


Nhân khi bàn bạc gần xa

Thừa cơ nàng mới bàn ra nói vào.

Rằng: “Trong Thánh trạch dồi dào

2490. Tưới ra đã khắp thấm vào đã sâu.

Bình thành công đức bấy lâu

Ai ai cũng đội trên đầu xiết bao.

Ngẫm từ gây việc binh đao 

Đống xương Vô định đã cao bằng đầu. 

2495. Làm chi để tiếng về sau

Nghìn năm ai có khen đâu Hoàng Sào!

Sao bằng lộc trọng quyền cao

Công danh ai dứt lối nào cho qua?”



Nghe lời nàng nói mặn mà

2500. Thế công Từ mới trở ra thế hàng.

Chỉnh nghi tiếp sứ vội vàng

Hẹn kỳ thúc giáp quyết đường giải binh.

Tin lời thành hạ yêu minh

Ngọn cờ ngơ ngác trống canh trễ tràng.

2505. Việc binh bỏ chẳng giữ giàng

Vương sư dòm đã tỏ tường thực hư.

           Previous                Next