The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 61: Giác Duyên Brought Happy News
Translated by Vuong Thanh
Chapter 61: Giác Duyên Brought Happy News
How strange the workings of Fortune can sometimes be.
The nun Giác Duyên somehow happened to pass by.
Startled at seeing the tablet with Kiều’s name on the altar,
she asked: “Where are you from, my friends?
“Are you Kieu’s family or her relatives?
She’s alive, so why the mourning rites?
Hearing the news, they were all astounded.
Gathered around the nun, they talked away, and asked questions:
“This’s her husband, those are her parents,
and this’s her blood sister, and that’s her sister-in-law.
From reliable sources, we heard of her death,
but now you tell us this extraordinary news.”
The nun said, “Karma brought us together.
At Lin-tzu earlier, then at Chien Tang river later.
When she jumped into the waters,
I was waiting for the event, and found her, then brought her home.
We take shelter within Buddha’s gate.
Our shrine cottage’s not far from here.
In Buddha’s shade, our days passed by calmly.
But her mind’s fixed on her home - she missed it so much.”
Ch. 61: Giác Duyên Đem Tin Vui
Cơ duyên đâu bỗng lạ sao
Giác Duyên đâu bỗng tìm vào đến nơi
2975. Trông lên linh vị chữ bài
Thất kinh mới hỏi: Những người đâu ta?
Với nàng thân thích gần xa?
Người còn sao bỗng làm ma khóc người?
Nghe tin ngơ ngác rụng rời
2980. Xúm quanh kể lể rộn lời hỏi tra:
“Này chồng, này mẹ, này cha
Này là em ruột này là em dâu.
Thật tin nghe đã bấy lâu
Pháp sư dạy thế sự đâu lạ thường!”
2985. Sư rằng: Nhân quả với nàng
Lâm truy buổi trước, Tiền đường buổi sau
Khi nàng gieo ngọc trầm châu
Đón nhau, tôi đã gặp nhau rước về
Cùng nhau nương cửa bồ đề
2990. Thảo am đó cũng gần kề chẳng xa
Phật tiền ngày bạc lân la
Đăm đăm nàng cũng nhớ nhà khôn khuây.
Hearing this revelation, their faces brightened.
What joy could surpass this joy?
Since the leaf parted from the forest,
they had searched for her in vain in many places under the vast sky.
It was plain that the flower had fallen, its fragrance gone.
Maybe in the next life, they would see her, but in this life,
there was no hope. The world of shadows, the world of the living,
two separate paths, for sure.
A miracle it was to see the person from the Nine Springs
in this world of dust and daylight.
They all prostrated themselves before Giác Duyên and thanked her.
Then together on foot, they followed the nun to her cottage.
They cut and cleared their way through the reeds and tall grass.
To be so close to their beloved, they still have some doubt.
Following the riverbank with several twists and turns,
they left the forest of reeds to arrive
at the courtyard of Budda’s shrine.
Giác Duyên raised her voice to call Kiều.
From an inner room, Kiều rushed out.
Nghe tin nở mặt nở mày
Mừng nào lại quá mừng này nữa chăng?
2995. Từ phen chiếc lá lìa rừng
Thăm tìm luống những liệu chừng nước mây
Rõ ràng hoa rụng, hương bay
Kiếp sau họa thấy, kiếp này hẳn thôi.
Minh dương đôi ngả chắc rồi
3000. Cõi trần mà lại thấy người cửu nguyên!
Cùng nhau lạy tạ Giác Duyên
Bộ hành một lũ theo liền một khi
Bẻ lau, vạch cỏ tìm đi
Tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần.
3005. Quanh co theo dải giang tân
Khỏi rừng lau đã tới sân Phật đường.
Giác Duyên lên tiếng gọi nàng
Buồng trong vội dạo sen vàng bước ra.