The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 51: Forced to Wed a Tribal Chief
Translated by Vuong Thanh 

chapter 511.mp3

Chapter 51: Forced to Wed a Tribal Chief 


In the headquarters, a victory feast was held. Place was filled 

with sounds of  flutes and strings, and voices of soldiers and officers. 

She was ordered to serve Lord Ho behind the curtain.

He pretended to be drunk and forced her to play the lute.

Like the wind wailing, the rain weeping, so heart-rending,

 it seemed the four strings dripping blood from her fingers!

The howlings of gibbons, the wailings of cicadas, cannot match such sorrow. 

Ho listened, frowned, and shed some tears.

 

Ho asked: “What’s the music piece that you’re playing?

It sounds so full of bitterness and sorrow!”

Kiều replied: “It’s called “Thankless Fate”.

I had composed it when I was young. 

The  melody was created in days long gone, 

but the example of “thankless fate” is now and here before you.”


The more he watched and listened, the more enchanted he was. 

What a miracle! An iron mask could become dazed with love. 

He said, “We are destined for each other. 

Let me reconnect your lute strings with phoenix glue.  

Ch. 51: Kiều Bị Ép Gả cho Thổ Quan


2565. Trong quân mở tiệc hạ công

Xôn xao tơ trúc hội đồng quân quan

Bắt nàng thị yến dưới màn

Dở say lại ép cung đàn nhặt tâu

Một cung gió thảm mưa sầu

2570. Bốn dây nhỏ máu năm đầu ngón tay!

Ve ngâm vượn hót nào tày

Lọt tai Hồ cũng nhăn mày rơi châu



Hỏi rằng: Này khúc ở đâu?

Nghe ra muôn oán nghìn sầu lắm thay!

2575. Thưa rằng: Bạc-mệnh khúc này

Phổ vào đàn ấy những ngày còn thơ

Cung cầm lựa những ngày xưa

Mà gương bạc mệnh bây giờ là đây!”


Nghe càng đắm, ngắm càng say

2580. Lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình!

Dạy rằng: “Hương lửa ba sinh

Dây loan xin nối cầm lành cho ai .”

She said, “I’m just a fallen woman.

On my conscience is the unjust death of a person. 

Nothing left of me, this tattered flower.

Like Hsiao-lin’s lute strings, my heart’s broken.

With your kindness, I hope to still live. (word play: to keep my pink pants) 

I’d be fortunate  to see my native village with my dying breath.”


During the feast, the governor had drunk too much.

The next morning he woke up and remembered:

“Being a high official of the realm, 

I’m constantly watched by the higher authorities and the public. 

It’s not becoming of my office to act like a womanizer.

So how do I settle this matter now?”


When the office opened for work, 

his mind resolved, Hồ  made his decision.

Who dares to protest the words of a high-ranking official?

By his order, Kiều was forced to wed a tribal chief. 

O how meddling you can be, the matrimony god!

Why do you tie the red silk threads so heedlessly?”


The flowered carriage was led straight down onto the boat.

The curtain pulled down, the lamp lit. 

She seemed like a willow withered, a peach blossom faded.

There wasn’t a single spark of  liveliness in her body and face. 

Thưa rằng: “Chút phận lạc loài

Trong mình nghĩ đã có người thác oan

2585. Còn chi nữa cánh hoa tàn

Tơ lòng đã dứt dây đàn Tiểu Lân

Rộng thương còn mảnh hồng quần

Hơi tàn được thấy gốc phần là may!”


Hạ công chén đã quá say

2590. Hồ công đến lúc rạng ngày nhớ ra:

“Nghĩ mình phương diện quốc gia

Quan trên nhắm xuống người ta trông vào

Phải tuồng trăng gió hay sao

Sự này biết tính thế nào được đây?”


2595. Công nha vừa buổi rạng ngày

Quyết tình Hồ mới đoán ngay một bài

Lệnh quan ai dám cãi lời

Ép tình mới gán cho người thổ quan.

Ông tơ thực nhẽ đa đoan!

2600. Xe tơ sao khéo vơ quàng vơ xiên?


Kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền

Lá màn rủ thấp ngọn đèn khêu cao 

Nàng càng ủ liễu phai đào

Trăm phần nào có phần nào phần tươi?

           Previous                Next