The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 23: Kiều Got Caught by Dame Tú
Translated by Vuong Thanh 

Chapter 23: Kiều Got Caught by Dame Tú 


Her heart beat faster and faster in her breast.

Sở Khanh’d turned rein somewhere and fled. 

Alone, and not knowing what to do,  

she felt frightened as she rode in the woods.

O childish Creator, how could you have the heart

to crush and trample a beautiful rose!


A pack of people surrounded her on all sides.

No claws to hide underground, no wings to fly into the sky.

Dame Tú, in hot haste, came straight at her.

In fury the old bawd dragged her back to the brothel.


Without saying a word, in furious rage,

the bawd thrashed the flower, flogged the willow tree.

Whose flesh and skin is not that of a human being.

Which rose when torn and shattered does not feel pain. 

Sparing no words, Kiều confessed, pleaded for mercy.

Straightening her back from bowing, she felt shreds of flesh falling. 

Raising her head from the ground, she felt blood dripping.

 


Ch. 23: Kiều Bị Tú Bà Bắt Lại


Nàng càng thổn thức gan vàng  (1125)

Sở Khanh đã rẽ dây cương lối nào!

Một mình khôn biết làm sao

Dặm rừng bước thấp, bước cao hãi hùng.

Hóa nhi thật có nỡ lòng  *

Làm chi dày tía, vò hồng, lắm nao!  (1130)


Một đoàn đổ đến trước sau

Vuốt đâu xuống đất, cánh đâu lên trời

Tú bà tốc thẳng đến nơi

Hầm hầm áp điệu một hơi lại nhà


Hung hăng chẳng nói chẳng tra  (1135)

Đang tay vùi liễu, giập hoa tơi bời 

Thịt da ai cũng là người

Lòng nào hồng rụng, thắm rời chẳng đau 

Hết lời thú phục, khẩn cầu

Uốn lưng thịt đổ, cất đầu máu sa  (1140)



* hóa nhi: con Tạo, tạo hóa

Kiều pleaded: “I’m just a poor woman

who’d left her home, her family, and came here.

Now, my life and death is in your hands. 

Brought to this pass, I’ve accepted my situation.

But what do I care for myself, I’m resigned to my fate. 

But your investment, where would it be then?

An eel does not mind having mud on its head.

What little maiden shame I have, hereafter, I will forget!”


When the bawd heard what she wanted to hear, 

she then required a guarantor and a written pledge.

Among the housemates was a girl, named Mã Kiều,

who pitied her and took courage to vouch for her.

The bawd kept on lecturing and questioning Kiều untill she was

 satisfied with Kieu’s docile behavior before she let Kieu go.


Mã Kiều helped her to another room to rest,

and gave her some consoling advice:

“You were duped. Just accept it, nothing to be done!

Around here, who doesn’t know who Sở Khanh is.

He’s infamous in the brothels for his faithlessness.

His hand has plucked and buried many flowers.

It was their trick - the heroic sword helping the distressed damsel.  

The bawd and the rogue, always a pair, planned this.

About thirty taels have passed from her hand to his.

If not, there wouldn’t be this story, nor his role acting comedy.  

His part done, he will do an about-face immediately.

Say less, don’t be mad and provoke him or you risk your life.”

Kiều said, “But he did make those solemn oaths.

Who would have thought that he’s such a deceitful man.  

Rằng: “Tôi chút phận đàn bà

Nước non lìa cửa, lìa nhà, đến đây

Bây giờ sống chết ở tay

Thân này đã đến thế này thì thôi!

Nhưng tôi có sá chi tôi  (1145)

Phận tôi đành vậy, vốn người để đâu?

Thân lươn bao quản lấm đầu

Chút lòng trinh bạch từ sau xin chừa!”


Được lời mụ mới tùy cơ

Bắt người bảo lĩnh làm tờ cung chiêu  (1150)

Bày vai có ả Mã Kiều

Xót nàng, ra mới đánh liều chịu đoan

Mụ càng kể nhặt, kể khoan

Gạn gùng đến mực, nồng nàn mới tha


Vực nàng vào nghỉ trong nhà  (1155)

Mã Kiều lại ngỏ ý ra dặn lời:

“Thôi đà mắc lận thì thôi!

Đi đâu chẳng biết con người Sở Khanh

Bạc tình nổi tiếng lầu xanh

Một tay chôn biết mấy cành phù dung!  (1160)

Đà đao lập sẵn chước dùng,

Lạ gì một cốt một đồng xưa nay!

Có ba mươi lạng trao tay

Không dưng chi có chuyện này, trò kia!

Rồi ra trở mặt tức thì  (1165)

Bớt lời, liệu chớ sân si, thiệt đời!”

Nàng rằng: Thề thốt nặng lời

Có đâu mà lại ra người hiểm sâu!

            Previous                Next