The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 54: Giác Duyên Saved Kiều’s Life
Translated by Vuong Thanh
Chapter 54: Giác Duyên Saved Kiều’s Life
Giac Duyen, at these words, felt great joy in her heart.
She went to the Chien Tang river and settled by its shore.
She built a cabin made of wood and thatched grass,
that faced the blue waters and laid under the the yellow clouds.
She hired for the whole year two fishermen.
Their boat anchored on the shore, and their nets casted in the river.
With a constant heart, the nun did not spare any efforts.
Fortunately, her meeting with Kieu was scheduled in heaven.
Since Kieu had plunged herself into the silver water waves,
the currents have drifted her to this place.
The fishermen pulled up the net and saw a person.
They all saw clearly that the prophetess’s words were all true!
Kieu was laid on the boat, wearing a silk dress.
Although fully drenched, she still had not lost her shine.
Giac Duyen recognized her friend’s face
but she was still immersed in heavy sleep.
Ch. 54: Giác Duyên Cứu Sống Kiều
2695. Giác Duyên nghe nói mừng lòng
Lân la tìm thú bên sông Tiền đường
Đánh tranh chụm nóc thảo đường
Một gian nước biếc mây vàng chia đôi
Thuê năm ngư phủ hai người
2700. Đóng thuyền chực bến, kết chài giăng sông.
Một lòng chẳng quản mấy công
Khéo thay gặp gỡ cũng trong chuyển vần!
Kiều từ gieo xuống duềnh ngân
Nước xuôi bỗng đã trôi dần tận nơi.
2705. Ngư ông kéo lưới vớt người
Ngẫm lời Tam Hợp rõ mười chẳng ngoa!
Trên mui lướt mướt áo là
Tuy dầm hơi nước chưa lòa bóng gương
Giác Duyên nhận thật mặt nàng
2710. Nàng còn thiêm thiếp giấc vàng chưa phai.
Kieu’s soul was floating in her dream,
when Đạm Tiên saw her old friend and greeted her, saying:
“I’d been waiting here for you.
For ten years and more, but it’d been a waste of time.
Your fate is thin, but your merits are strong.
Despite your previous life, few can match the heart that you have.
Your faithful heart had touched Heaven.
In selling yourself, you show filial piety,
in saving people’s lives, you show altruism.
You had served the country and the people well.
Your merits have tipped the scale of justice in your favor.
Your name was withdrawn from the heartbreaking destiny list.
The heart-rending poems I will return to you.
There’s still a lot of joys for you in the future.
Your past great love will be fulfilled, your life full of happiness.”
Surprised and still dreamy, she did not know what to believe,
when the words “Pure Spring” was uttered in her ears.
Startled, she wakened from her dream.
Her mind still dazed, she did not recognize anyone.
Of Đạm Tiên, not a trace of her in the boat.
But beside her, there was the nun, Giác Duyên.
Mơ màng phách quế hồn mai
Đạm Tiên thoắt đã thấy người ngày xưa
Rằng: “Tôi đã có lòng chờ
Mất công mười mấy năm thừa ở đây
2715. Chị sao phận mỏng, phúc dày
Kiếp xưa đã vậy, lòng này dễ ai!
Tâm thành đã thấu đến trời
Bán mình là hiếu, cứu người là nhân
Một niềm vì nước vì dân
2720. Âm công cất một đồng cân đã già!
Đoạn trường sổ rút tên ra
Đoạn trường thơ phải đưa mà trả nhau
Còn nhiều hưởng thụ về lâu
Duyên xưa tròn trặn, phúc sau dồi dào!”
2725. Nàng nghe ngơ ngẩn biết sao
Trạc Tuyền! Nghe tiếng gọi vào bên tai
Giật mình thoắt tỉnh giấc mai
Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn.
They were very happy to see each other.
After the boat cleaned, they went to the grass hut.
A family together, from morning to night,
with the moonlight and wind to cool their faces,
and salts and greens to cleanse their hearts.
From all four sides, they had a view of vast empty space.
The tides rose in the morning and evening;
the clouds floating in front and behind.
The pains of old woes had all been wiped from her mind.
But how would her first love know she’s at this place?
Thấy nhau mừng rỡ trăm bề
Dọn thuyền mới rước nàng về thảo lư
Một nhà chung chạ sớm trưa
Gió trăng mát mặt, muối dưa chay lòng
2735. Bốn bề bát ngát mênh mông
Triều dâng hôm sớm, mây lồng trước sau
Nạn xưa trút sạch lầu lầu
Duyên xưa chưa dễ biết đâu chốn này.