The Tale of Kiều
by Nguyễn Du
Ch. 30: Miss Hoạn Thư
Translated by Vuong Thanh
Chapter 30: Miss Hoạn Thư
Why tell what our young man went through on the road?
Let’s talk about the mistress of his house instead:
She came from the famous Hoạn clan.
Her name was Hoạn Thư, and a minister’s daughter.
By the happy winds of destiny, she and Thúc met each other.
They have been married for quite some time.
Of her personal conduct, it’s above reproach.
But when she wants to find some fault
or get one to do something, she’s quite an old hand.
Since she heard that his garden had a new flower,
lot of gossip came from others but not a single word from him.
The fire of anger in her heart kept burning hotter and hotter.
Against that knave, whose inconstant heart has wandered.
If he’d confessed to me the truth,
I’d have allowed her to be in my good grace.
It would be foolish for me to lash out in anger
and gain the stigma of a jealous woman.
Ch. 30: Tiểu Thư Hoạn Thư
Kể chi những nỗi dọc đường
Buồn trong này nỗi chủ trương ở nhà
Vốn dòng họ Hoạn danh gia
1530. Con quan Lại bộ tên là Hoạn thư.
Duyên đằng thuận nẻo gió đưa
Cùng chàng kết tóc xe tơ những ngày
Ở ăn thì nết cũng hay
Nói điều ràng buộc thì tay cũng già.
1535. Từ nghe vườn mới thêm hoa
Miệng người đã lắm, tin nhà thì không
Lửa tâm càng dập càng nồng
Trách người đen bạc ra lòng trăng hoa
Ví bằng thú thật cùng ta
1540. Cũng dung kẻ dưới mới là lượng trên
Dại chi chẳng giữ lấy nền
Tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình?
But no! He covered it up and kept concealing it.
Such childish behaviour that’s so ridiculous!
He thought since he’s not with me, he can hide it from me.
Well, if he wants to play the hiding game, then I will hide it for him!
That girl is nothing for me to worry about.
The ant’s inside the cup, where can it crawl!
I’ll make them not able to look each other in the eye.
I’ll crush her spirit so that she dares not raise her head!
I’ll make them see all this with their own eyes.
I’ll make the betrayer sees the consequences of invoking my wrath.
Her thoughts of revenge, she kept only to herself.
and seemingly turned a deaf ear to everything that others tell.
Next week, there were two persons,
who reported news about her husband to gain her favor.
Hoạn Thư raged furiously:
“I loathed those who weave and embroider things to annoy me!
My husband is not like those people.
These things must be from the slanderers!”
Then she immediately, in a show of authority, gave orders.
Some were slapped, some had their teeth pulled out.
There was complete silence inside the house.
No one dared to say another word!
Lại còn bưng bít giấu quanh
Làm chi những thói trẻ ranh nực cười!
1545. Tính rằng cách mặt khuất lời
Giấu ta, ta cũng liệu bài giấu cho!
Lo gì việc ấy mà lo
Kiến trong miệng chén có bò đi đâu!
Làm cho nhìn chẳng được nhau
1550. Làm cho đầy đọa cất đầu chẳng lên!
Làm cho trông thấy nhãn tiền
Cho người thăm ván bán thuyền biết tay.
Nỗi lòng kín chẳng ai hay
Ngoài tai để mặc gió bay mái ngoài.
1555. Tuần sau bỗng thấy hai người
Mách tin ý cũng liệu bài tâng công.
Tiểu thư nổi giận đùng đùng:
“Gớm tay thêu dệt ra lòng trêu ngươi!
Chồng tao nào phải như ai
Điều này hẳn miệng những người thị phi!”
Vội vàng xuống lệnh ra uy
Đứa thì vả miệng, đứa thì bẻ răng.
Trong ngoài kín mít như bưng
Nào ai còn dám nói năng một lời!