Đề Hà hiệu uý “Bạch vân tư thân” • Đề thơ “Trông mây trắng nhớ cha mẹ” của quan hiệu uý họ Hà


Nguyễn Trãi

Đình vi nhất biệt tuế hoa thâm,

Ái mộ nhân giai cộng thử tâm.

Khách lí khán vân tình dị thiết,

Công dư phi quyển ý nan câm.

Gia sơn thục bất hoài tang tử,

Trung hiếu hà tằng hữu cổ câm (kim).

Trì thử tặng quân hoàn tự cảm,

Thi thành ngã diệc lệ triêm khâm.


Dịch nghĩa

Từ khi cách biệt cha mẹ, đã nhiều năm qua

Tình yêu mến, người ta đều cùng một tấm lòng đó

Nơi đất khách trông mây, tình dễ tha thiết

Xong việc công, mở sách, cảm xúc khó cầm

Tình quê hương, ai chẳng nhớ cây dâu cây tử

Lòng trung hiếu có bao giờ phân biệt xưa và nay

Cầm bài này tặng ông, lại tự thấy cảm động

Thơ làm xong, ta cũng nước mắt ướt vạt áo




Cách xa cha mẹ những năm ròng

Thương mến, người ta một tấm lòng

Đất khách trông mây, tình thắm thiết

Việc xong giở sách, cảm khôn cầm

Xưa nay đều một niềm trung hiếu

Sông núi cùng là nỗi nhớ mong

Cầm tặng bài thơ nghe tức tủi

Làm xong nước mắt cũng tuôn dòng.

Bản dịch của Đặng Thế Kiệt