Đảo vũ 禱雨 • Cầu mưa


Nguyễn Khuyến

Nghinh thần dĩ tam nhật,

Bất vũ thần hựu quy.

Tiền giả trương thuý cái,

Hậu giả phụng minh ty.

Dân nộ trách chư thần:

“Thần phi dân hà y?

Bất vũ hà bất cáo,

Sử dân lao thả ky?”

Thần viết: “Lai nhữ dân:

Thử phi ngã sở tri!

Ngô duy thị ẩm thực,

Vũ phi ngô năng vi”.

Thần kim thả như thử,

Ư dân phục hề nghi?

Ba ngày rước thần đến,

Không mưa lại rước về.

Người trước giương lọng thuý,

Mâm xôi người sau bê.

Dân giận, trách thần hoài:

“Không dân thần dựa ai?

Không mưa sao chẳng giúp

Để dân đói mệt nhoài?”

Thần đáp: “Bớ dân bay!

Việc đó ta nào hay.

Ta chỉ biết ăn nhậu,

Mưa, sức đâu lão này

Thần đời nay là lứa,

Dân khổ ngờ chi nữa!

Bản dịch của Huệ Chi


Rước thần đến đã ba ngày rồi,

Không thấy mưa lại rước thần về.

Người đàng trước giương lọng xanh,

Kẻ đàng sau đội xôi trắng.

Dân giận mới trách thần rằng:

“Nếu không có dân thì thần nương tựa vào ai?

Không có mưa, sao thần không kêu cầu cho,

Khiến dân vừa vất vả vừa đói?”

Thần rằng: “Dân ơi, lại đây ta bảo:

Việc ấy ta không được biết!

Ta chỉ thích ăn uống thôi,

Còn mưa thì ta không làm được”.

Thần ngày nay còn như thế,

Thì dân khổ còn nghi ngờ gì nữa?