Đông chí 冬至
Nguyễn Khuyến
Vân tẩu phong phi sương mãn thiên,
Quang âm tòng thử nhập tân niên.
Xuân hồi cựu kính điểu tri vị,
Thụ phá tân nha hoa dục nhiên.
Áp muộn nhật tương thuần tửu chước,
Uý hàn dạ bão hoả lô miên.
Cận lai lãn hướng tây viên thướng,
Cưỡng khởi phù cung khán thuỷ tiên.
Mây chạy gió bay sương toả đầy trời
Quang cảng từ đấy bước sang năm mới
Xuân về lối cũ chim đã biết chưa?
Cây nẩy mầm non hoa sẽ đỏ như lửa cháy
Nén buồn ngày đem rượu ngọt ra uống
Sợ lạnh ban đêm ôm lồng ấp mà ngủ
Gần đây lười không ra thăm vườn tây
Nay gượng đứng dậy chống gậy ra đó mà xem hoa thuỷ tiên
Bản dịch của Đỗ Ngọc Toại
Mây chạy sương buông lại gió lay,
Phong quang năm mới kể từ nay.
Xuân về lối cũ, chim hay chửa;
Cây nảy mầm non, hoa sẽ đầy.
Ngại rét, đêm ôm lồng ấp ngủ,
Nén buồn, ngày mượn chén nồng khuây.
Vườn Tây đi dạo lâu nay biếng,
Vì thuỷ tiên mà gượng tới đây.