Thuỷ tiên 水仙


Nguyễn Khuyến

Bất tri thử tử tòng hà lai,

Băng ngọc thiên nhiên nãi nhĩ tài.

Toạ thượng trí chi nhất thạch hải,

Minh triêu hốt kiến sổ hoa khai.

Tịnh quy đại cổ tương hề trạch,

Độc đối suy ông thù khả ai.

Phương xú phân minh thiên tải hậu,

Cách tường đào lý mạc tương sai!


水仙


不知此子從何來,

冰玉天然乃爾裁。

座上置之一石海,

明朝忽見數花開。

并歸大賈將奚擇,

獨對衰翁殊可哀。

芳臭分明千載後,

隔墻桃李莫相猜!


Không biết gã này từ đâu đến đây

Trong như băng, trắng như ngọc thiên nhiên đúc nên như thế

Đặt vào chiếc bể đá để trên chỗ ngồi

Sáng ra bỗng thấy mấy bông hoa nở

Đem dồn cho bọn con buôn lơbs thì còn kén chọn gì

Một mình bạn với ông già ốm yếu cũng đáng ái ngại

Thơm thối rõ ràng dù nghìn năm sau

Cách tường đào mận đừng có ghen tị


Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Biết rằng gốc tích tự đâu ra?

Cốt cách thiên nhiên, vẻ ngọc ngà.

Trước án đặt vào trong bể đá,

Sáng mai bỗng nở mấy chồi hoa.

Chuyên tay còn kén chi phường lái,

Ngán nỗi riêng vui với lão già.

Thơm thồi nghìn năm sau vẫn thấy,

Mận, đào bên xóm chớ chua ngoa.