Thu nhiệt 秋熱 • Mùa thu trời nóng
Nguyễn Khuyến
Dĩ quá trùng dương khí thượng ôn,
Hàm bôi tận nhật ỷ sài môn.
Lục hoàn thuỷ nhiễu nghi tương thúc,
Thanh nhiễm thiên y bất kiến ngân.
Phong thử thường như ngũ lục nguyệt,
Vũ lôi viễn nhập lưỡng tam thôn.
Quy lai toại ngã điền viên thú,
Thế sự tao đầu tiếu bất ngôn.
秋熱
已過重陽氣尚溫,
含杯盡日倚柴門。
綠環水繞疑相束,
青染天衣不見痕。
風暑常如五六月,
雨雷遠入兩三村。
歸來遂我田園趣,
世事搔頭笑不言。
Đã qua tết trùng dương mà khí trời còn nóng,
Suốt ngày chỉ ngồi tựa cửa sài uống rượu.
Dòng nước biếc vây quanh như cái đai thắt lại,
Da trời xanh ngắt như chiếc áo không thấy vết khâu.
Nắng gió vẫn như ngày tháng năm tháng sáu,
Tuy có mưa sấm nhưng ở tận mấy làng xa.
Về nghỉ là được thoả cái thú điền viên của ta,
Còn mọi việc trên đời, có nghe thấy cũng chỉ gãi đầu mỉm cười không nói.
Bản dịch của Đỗ Ngọc Toại:
Qua tết Trùng dương vẫn thấy oi,
Suốt ngày nâng chén tựa hiên ngồi.
Biếc vây làn nước như đai quấn,
Xanh nhuộm da trời một sắc tươi.
Nắng gió vẫn như ngày cuối hạ,
Sấm mưa đâu tận nẻo chân trời.
Về nơi vườn ruộng lòng ta thoả,
Việc thế nghe qua chỉ mỉm cười.