Thu dạ cùng thanh 秋夜蛩聲 • Tiếng dế đêm thu
Nguyễn Khuyến
Nhất thiên tinh đẩu dạ trầm trầm,
Sạ đính thanh thanh tứ bất câm.
Cách trúc cao đê xao bính chẩm,
Hoà sương đoạn tục tả thương âm.
Sầu xâm giác thú tam canh nguyệt,
Hoán khởi hương khuê vạn lý tâm.
Tiêu thiết hoành thu nam tử tháo,
Đinh ninh mạc sử nhập nhân thâm.
秋夜蛩聲
一天星斗夜沉沉,
乍頂聲聲思不禁。
隔竹高低敲丙枕,
和霜斷續瀉滄音。
愁侵角戍三更月,
喚起鄉閨萬里心。
銷鐵橫秋男子操,
丁寧莫使入人深。
Một trời đầy sao đêm thăm thẳm,
Bỗng có thanh âm nổi ran lên không ngừng.
Cách hàng trúc tiếng cao thấp đập vào gối,
Hoà với sương đứt nối nhỏ xuống tạo thành âm hưởng lạnh lẽo.
Cái sầu xâm nhập tiếng tù và của lính thú dưới trăng lúc canh ba,
Gợi lên lòng nhớ quê của người khách xa nhà.
Tiết tháo của người nam nhi ngập khung trời thu, làm tiêu chảy cả sắt,
Luôn luôn nhắc nhở không để cho cái sầu vào sâu trong lòng người.
Bản dịch của Trần Văn Nhĩ
Đêm sâu thăm thẳm sao đầy trời,
Rền rĩ tiếng trùng dạ chẳng nguôi.
Cách trúc điệu buồn quanh gối rộn,
Hoà âm tháng bảy quyện sương rơi.
Trăng khuya vạn dặm sầu chinh phụ,
Thương nhớ ba canh át ốc còi,
Thu giục chí trai ngang ngọn giáo,
Đinh ninh chẳng để tấm son lơi.