Quá Châu Giang 過珠江
Nguyễn Khuyến
Lão lai bất quá thử giang tân,
Hồi vọng thôn phường đệ trạch tân.
Thuỷ thế dục băng tương tận ngạn,
Hoả phàm do hữu vị lai nhân.
Mang mang thế giới tri hà cực,
Lục lục phù sinh hoạn hữu thân.
Sĩ đáo hà thanh năng thọ kỷ,
Bách niên hoàn dữ quỷ vi lân.
過珠江
老來不過此江津,
回望邨坊第宅新。
水勢欲崩將盡岸,
火帆猶有未來人。
茫茫世界知何極,
碌碌浮生患有身。
俟到河清能壽幾,
百年還與鬼為鄰。
Già lão bến này lâu chẳng qua,
Phố làng dinh thự mới đây à?
Nước sông lên mạnh e dê vỡ,
Tàu thuỷ nằm yên đợi khách qua.
Thế giới mênh mang đâu giới hạn?
Phù sinh lận đận sợ thân ta.
Chờ sau được lúc sông trong nhỉ,
Trăm tuổi đi rồi, bạn với ma.
Bản dịch của Trần Văn Nhĩ
Từ khi già rồi không qua lại bến sông này,
Nay nhìn làng phố, dinh thự, nhà cửa đổi mới cả.
Nước lên to, bờ mấp mé như muốn vỡ,
Con tàu thuỷ còn chưa có người đi.
Thế giới mênh mang biết thế nào là cùng?
Kiếp phù sinh lận đận nghĩ mà lo cho thân thế!
Đợi lúc sông trong hỏi còn sống được bao lâu,
Trăm tuổi đi rồi lại làm bạn với quỷ!
Rút từ Quế Sơn thi tập (A.469).
Châu Giang là một nhánh của sông Đáy, chảy qua thị xã Phủ Lý, tỉnh Hà Nam. Qua câu 2, có thể Nguyễn Khuyến làm bài này khi đã về hưu và buộc phải lên làm gia sư cho nhà Hoàng Cao Khải.
Nguồn: Trần Văn Nhĩ, Tuyển tập thơ chữ Hán Nguyễn Khuyến, NXB Văn Nghệ, 2005