Mới tới cửa biển Đà Nẵng kính gửi các vị ở đó


Nguyễn Khuyến

Hồi thủ cô lăng lệ ám san,

Hạc thư tạc dạ đáo Tùng quan.

Đương niên khởi phạp trung hưng tá,

Thánh thế năng dung tích bệnh nhàn.

Vị tử gian nan sầu bạch phát,

Tử sinh lão tán ái thanh san.

Cố viên nhẫn phụ hoàng hoa ước,

Nguyện phóng Uyên Minh tam kính hoàn.


初至沱汛奉送當事諸君


回首觚稜淚暗潸,

鶴書昨夜到松關。

當年豈乏中興佐,

聖世能容積病閒。

未死艱難愁白髮,

此生懶散愛青山。

故園忍負黃花約,

願放淵明三徑還。

Cung điện quay nhìn lệ ứa quanh,

Chiếu vua đêm trước cửa Hàn nghênh.

Dấy lên há thiếu tay phò nước,

Ốm mãi cho ngơi, Chúa lượng tình.

Chưa chết lao đao rầu tóc bạc,

Còn thân nhàn tản luyến non xanh.

Nỡ nào phụ ước hoa vườn cũ,

Khóm cúc Uyên Minh hẹn với mình.

Bản dịch của Khương Hữu Dụng


Ngoảnh nhìn lại góc cung điện giọt lệ thầm rơi,

Tờ chiếu đêm nọ đã đến cửa Tùng.

Hiện nay há thiếu người giúp sự nghiệp trung hưng,

Đời thánh quân có thể dung cho kẻ ốm lâu được nghỉ.

Chưa chết nhưng gian nan buồn đến bạc đầu,

Cuộc sống thế này bệnh lười phát sinh chỉ yêu thích núi xanh.

Nỡ phụ lời ước hoàng hoa với mảnh vườn cũ,

Những muốn như Uyên Minh lại trở về với ba luống cúc.