Bài muộn kỳ 1 排悶其一 • Giải buồn kỳ 1


Nguyễn Khuyến

Nam sơn viễn viễn hiểu lôi minh,

Tự hướng nhân gian tố bất bình.

Nhất xuất điện quang thiên hữu thuấn,

Tài qua phong tín trúc vô thanh.

Bồn gian thử tổ sân nùng đạm,

Dã ngoại cưu phu đố vũ tình.

Trì tửu cách ly đối lân tẩu,

Hà phương sách sách thoại tang canh.


排悶其一


南山遠遠曉雷鳴,

似向人間訴不平。

一出電光天有瞬,

纔過風信竹無聲。

盆間鼠祖嗔濃淡,

野外鳩夫妒雨晴。

持酒隔籬對鄰叟,

何妨嘖嘖話桑耕


Phía nam núi Nam Sơn, buổi sớm có tiếng sấm vang rền 

Tựa hồ như hướng về cõi nhân gian tố cáo nỗi bất bình.

Điện loé ra một tia sáng, tưởng như trời chớp mắt,

Cơn gió qua rồi, tre lại im lặng, không còn tiếng nữa.

Trong chậu, chuột kêu ca thức ăn mặn nhạt,

Ngoài đồng, anh chàng cưu ghen với mưa nắng.

Ở bên này giậu, cầm chén mời ông già hàng xóm,

Nói chuyện tràn về trồng dâu cấy lúa, thế mà lại hay!