Tặng Thực Đình 贈實亭


Nguyễn Du

Thiên hạc đàm ngư hà xứ tầm?

La Thành nhất biệt thập niên thâm.

Đồng niên đối diện cách thiên nhưỡng,

Vãng sự hồi đầu thành cổ câm (kim).

Bạch phát tiêu ma bần sĩ khí,

Đề bào trân trọng cố nhân tâm.

Mạc sầu tịch địa vô giai khách,

Lam Thuỷ Hồng Sơn túc vịnh ngâm.


  贈實亭


天鶴潭魚何處尋,

羅城一別十年深。

同年對面隔千壤,

往事回頭成古今。

白髮消磨貧士氣,

綈袍珍重故人心。

莫愁僻地無佳客,

藍水鴻山足詠吟

Hạc trời, cá đầm biết đâu mà tìm?

Từ ngày chia xa ở La Thành chốc đã mười năm.

Bạn đồng niên mà xa cách nhau như trời với đất, khó lòng gặp mặt nhau,

Chuyện năm trước nay ngoảnh đầu lại đã thành chuyện cổ kim rồi.

Tóc bạc làm tiêu ma chí khí của kẻ sĩ nghèo,

Chiếc áo sồi anh tặng đủ chứng tỏ lòng quyến luyến của người bạn cũ.

Chớ lo cho tôi ở nơi hẻo lánh này không có bạn,

Sông Lam núi Hồng có nhiều cảnh đẹp, đủ để mà ngâm vịnh.


Thực Đình chưa rõ là ai.