Tặng nhân 贈人 • Tặng người


Nguyễn Du

Doanh doanh nhất thuỷ đối cô thôn,

Trung hữu cao nhân bất xuất môn.

Tiêu lộc mộng trường tâm bất cạnh,

Tần Tuỳ vãng sự khẩu năng ngôn.

Xuân vân mãn kính quần my lộc,

Thu đạo đăng trường đốc tử tôn.

Ngã dục quải quan tòng thử thệ,

Dữ ông thọ tuế lạc cầm tôn.



贈人


盈盈一水對孤村,

中有高人不出門。

蕉鹿夢場心不競,

秦隋往事口能言。

春雲滿徑群麋鹿,

秋稻登場督子孫。

我欲掛冠從此逝,

與翁壽歲樂琴樽。


Một dòng sông đầy ngăn một xóm hẻo lánh

Trong đó có một cao sĩ không ra khỏi cửa

Giấc mộng "lá chuối dấu hươu" lòng không tranh đua

Chuyện cũ đời tần đời Tuỳ miệng vẫn kể lại được

Mây mùa xuân phủ đầy lối đi, làm bạn cùng hươu nai

Lúa mùa thu đầy đồng, lo đôn đốc con cháu

Ta muôan treo mũ ra về theo ý nguyện

Để cùng ông gảy đàn uống rượu vui hưởng tuổi già.


Bản dịch của Quách Tấn

Quanh co dòng biếc chắn thôn côi

Đóng cửa ngồi cao một bóng người

Hươu lá mộng đời lòng nguội hẳn

Tần Tùy chuyện cũ miệng bàn chơi

Giục lòng con cháu mùa sai lúa

Chung thú hươu nai buổi đẹp trời

Cũng muốn từ quan theo nguyện cũ

Cùng ông tuổi thọ rượu đàn vui