Tô Tần đình kỳ 2 蘇秦亭其二 


Nguyễn Du

Quý Tử hắc cừu tệ,

Đồ bộ đảm nang quy.

Kỳ thê bất hạ ky,

Kỳ tẩu bất vi xuy.

Phụ mẫu bất phục cố,

Tương khán như lộ kỳ.

Trượng phu nhất thất chí,

Cốt nhục giai tương ly.

Nhất triêu đại vận hữu thì chí,

Lục ấn triền yêu minh đắc ý.

Hoàng kim bách dật bích bách song,

Tòng xa thiên thặng lai hương lý.

Phụ mẫu giao nghênh tẩu tất hành,

Thê kiến kỳ phu trắc mục thị.

Bình sinh chí nguyện tất ư tư,

Tiền cứ hậu cung ngôn chính bỉ.

Hợp tung bất tại khước cường Tần,

Đãn hướng sở thân kiêu phú quý.

Thích cổ nguyên vi quyền lợi mưu,

Ta hồ thử nhân tiểu tai khí.

Thư trung bão văn Tô Tần danh,

Đạo trung khước quá Tô Tần đình.

Xa mã kim ngọc dĩ vô tích,

Đình tiền chi thảo không thanh thanh.

Thế nhân đa độc Tô Tần truyện,

Do vi vị thế phú quý thương kỳ sinh.

Quý Tử, áo cừu đen rách

Đành đi bộ mang gói về

Vợ không rời khung cửi

Chị không nấu cơm cho ăn

Cha mẹ không đoái nhìn

Như gặp người lạ ở ngã ba đường

Kẻ trượng phu khi thất chí

Người ruột thịt cũng đều lìa bỏ

Một sớm vận lớn thành công đến

Ấn tướng quốc sáu nước đeo trên lưng, được đắc ý

Hoàng kim trăm dật, ngọc bích trăm đôi

Nghìn cỗ xe theo trở về làng

Cha mẹ ra xa nghênh đón, chị dâu lết gối ra chào

Vợ thấy chồng lấm lét nhìn

Chí nguyện một đời chính là lúc đó

“Trước rẻ rúng, sau cung kính”, lời nói thật đáng khinh

Kế hợp tung chẳng phải để chống nước Tần mạnh

Mà chỉ nhắm cho vênh vang phú quý với người thân

“Dùi đâm vào vế” cốt để mưu quyền lợi

Than ôi, khí độ người đó thật là nhỏ mọn

Trong sách nghe danh Tô Tần

Nay trên đường, lại qua đình Tô Tần

Ngựa xe vàng ngọc không còn dấu vết

Trước đình chỉ thấy cỏ mọc xanh xanh

Người đời lắm kẻ đọc truyện Tô Tần

Thế mà còn để địa vị, giàu sang làm hại đời mình