Ngẫu đắc 偶得 • Ngẫu nhiên làm
Nguyễn Du
Cô thành nhật mộ khởi âm vân,
Thanh thảo man man đáo hải tần.
Khoáng dã biến mai vô chủ cốt,
Thù phương độc thác hữu quan thân.
Sự lai đồ lệ giai kiêu ngã,
Lão khứ văn chương diệc tị nhân.
Vọng ngoại Hồng sơn tam bách lý,
Tương tòng hà xứ vấn tiền lân.
偶得
孤城日暮起陰雲,
青草漫漫到海濱。
曠野遍埋無主骨,
殊方獨托有官身。
事來徒隸皆驕我,
老去文章亦避人。
望外鴻山三百里,
相從何處問前鄰。
Mây đen ngày xế tỏa cô thành
Cỏ biếc rờn rờn tiếp biển xanh
Đồng quạnh xương chôn đâu hữu chủ
Phương trời thân gởi chút công danh
Sai nha có việc đều khinh tớ
Chữ nghĩa khi già cũng ghẹo mình
Hồng Lĩnh vời trông trăm dặm cách
Vườn xưa chan chứa biết bao tình.
Bản dịch của Trương Việt Linh
Chiều về mây phủ thành vắng tanh
Cỏ mướt trải dài đến biển xanh
Đồng hoang xương lấp mộ vô chủ
Chốn xa cô quạnh một thân quan
Khi có việc nghênh ngang nha chức
Thân già văn chương cũng lánh xa
Ngóng núi Hồng ngoài ba trăm dặm
Xóm cũ nơi nào biết hỏi thăm
Bản dịch của Đàm Giang