Nam Quan đạo trung 南關道中
Nguyễn Du
Ngọc thư phủng há ngũ vân đoan,
Vạn lý đan xa độ Hán quan.
Nhất lộ giai lai duy bạch phát,
Nhị tuần sở kiến đãn thanh san.
Quân ân tự hải hào vô báo,
Xuân vũ như cao cốt tự hàn.
Vương đạo đãng bình hưu vấn tấn,
Minh Giang bắc thướng thị Trường An.
南關道中
玉書捧下五雲端,
萬里單車渡漢關。
一路偕來愯白髮,
二旬斫見但青山。
君恩似海毫無報,
春雨如膏骨自寒。
王道蕩平休問訊,
明江北上是長安。
Chiếu của nhà vua từ tầng mây năm sắc ban xuống
Trên đường muôn dặm, chiếc xe lẻ loi vượt Hán quan.
Suốt dọc đường cùng ta chỉ có mái tóc bạc
Cả hai mươi ngày chỉ thấy một màu núi xanh
Ơn vua như biển chưa mảy may báo đáp
Mưa xuân như mỡ lạnh buốt xương
Đường cái quan rộng rãi bằng phẳng, thôi hỏi thăm chi nữa
Theo dòng Minh Giang lên hướng bắc, ấy là Trường An
Bản dịch của Trương Việt Linh
Sắc hoa rực rỡ chiếu vua ban
Muôn dặm một xe vượt Hán quan
Bầu bạn đường xa chòm tóc trắng
Mắt nhìn nửa tháng dãy non xanh
Mưa xuân lạnh lẽo xương thêm rét
Ơn chúa sâu dày dạ chửa đành
Bằng phẳng đường quan đâu dọ lối
Minh Giang lên bắc đến kinh thành