Dữ dật sĩ Phạm Thời Thấu liên vận kỳ 1
Ngô Thì Nhậm
Khách lai vô tửu, tửu vô tiền,
Na đắc Trường An xuất lễ tuyền.
Quan xá như băng hư lý bạch,
Thần tâm tự thuỷ đạm trung huyền.
Tuý Ông bất tại thuần giai thú, (1)
Tri kỷ tương phùng trúc vị hiền.
Khước tiếu thi hoài cùng ích tráng,
Thôi xao (2) do tự học Thanh Liên.
(1) thuần: rau dút, Ở đây kết hợp hai ý “Tuý Ông” và “rau dút” để ý nói không có rượu, thì cơm dưa muối cũng vui.
(2) giả đảo mãi đắn đo dùng chữ thôi hay chữ xao
Khách đến không rượu, muốn có rượu lại không tiền
Đâu được như ở Trường An có suối rượu ngọt tuôn chảy
Nơi công đường như băng, trống trải và trắng trong
Lòng bầy tôi tựa nước, đạm bạc và thanh thản
Tuý Ông không ở lại, mà hưởng cái thú ăn rau thuần
Tri kỷ gặp nhau, nhưng chưa được như bạn hiền rừng trúc
Những nực cười thay, hồn thơ lúc quẫn lại càng hùng tráng
Đắn đo từng chữ, học theo phong cách của Thanh Liên