Ơi Nàng Kiều Nữ...
Vương Thanh
Ơi nàng kiều nữ chốn xa xôi
Nàng đừng ngước mặt ngó lên trời
Để chim ngơ ngẩn, bồi hồi, ... bồi hồi mà quên bay
Nàng đừng rửa mặt sông này
Để cho đàn cá ngất say, ngất say mà đắm chìm ...
Nàng đừng vuốt tóc, cười duyên
Để bao nhiêu kẻ ngắm nhìn, ngắm nhìn mà ngẩn ngơ.
ngẩn ngơ như kẻ dại khờ
mê nàng si dại thẫn thờ nhớ thương
Ơi nàng kiều nữ nghê thường
Nụ cười nhiếp phách, thâu hồn vía ai
Như hồ tiên truyện liêu trai
Chả cần mỹ tửu cũng say mộng hồni
Hoa đào thẹn với ánh hồng
Giọng là suối nhạc, dịu, trong, ngọt ngào
Khóe thu như đượm u sầu
Biển xanh vời vợi một màu mắt ai
Phương nào, nàng đến nơi đây?