Trăng Buồn
Vương Thanh
Vầng trăng khuyết lại bạc màu
Ai thương ai nhớ, trăng nào có nghe
Khi vui trăng miệng tròn xoe
Khi buồn trăng nửa tay che mặt mày
Khi vui sáng tựa ban ngày
Khi buồn ủ rũ, mặt đầy hơi sương
Phải chăng, trăng cũng vấn vương
Hay là trăng nhuốm sầu thương người đời
Dưới trăng, tình tự, khóc, cười
Chỉ non, thề biển, quyết lời chẳng thay
Trải bao dâu bể đến nay
Trăng kia ngẫm cũng buồn thay tình người ...
1998