Sparkling Dream / Lung Linh Mộng


Vương Thanh


A summer afternoon with warm sunshine,

The earth - a fresh green, the sky - a clear blue.

Leaves rustling and dancing in the breeze.

Orioles jumping from branch to branch, singing.

The wind’s gentle and caressing,

The air scented with the fragrance of flowers.

But how come in my heart, there appears a misty sorrow:

the rising of nostalgic longings… like the ocean tides in my soul.

Since millenniums ago,

the white clouds have been drifting and wandering…

To a faraway horizon… to other worlds.

It’s not yet the month of October,

but already I can hear the sounds of yellow leaves

falling…

and falling…


I’m feeling wistful for some place… faraway in the past.

Vague images from the deep of my subconscious

to some olden times

when the Moon Fairy still does not know

the meaning of sorrow.

Thousands of stars sparkle in the night...

 Whose ethereal music arises

a melody of the heart,

drifting with the smoke and mist,

in the vastness of the starry sky.


Across many floating worlds,

many lifetimes in the earthly realm,

I perceive, often in a hazy mist,

a pair of eyes

clear like water,

gentle like a flower,

deep like the night,

warm like sunshine,

a smile in those eyes,

sparkling like the stars,

captivates my heart.

And I lost myself

in the

sweet fragrance

of Intoxicating Beauty…



Chiều nắng hạ trong lành

Đất trời tươi thắm một mầu xanh

Lá reo mừng, nhảy múa

Chim chuyền cành hót ca

Gió nhẹ nhàng, êm ái

Không gian ngan ngát hương hoa

Cớ sao lòng ta như có điều chi buồn bã

Nghe lòng trào dâng một nỗi niềm vời vợi ... miên man …

Ngàn xưa mây trắng lang thang, lang thang

Về nơi xa vời, ... ôi xa vời ...

Trời còn chưa vào tháng mười

Mà nghe đâu đây những chiếc lá vàng rơi ... 

rơi ...


Bồi hồi nỗi nhớ nơi xa xôi

Mơ hồ tiếng gọi trong sâu cùng tiềm thức

Một thuở xưa nào, xưa rất xưa

Khi nàng trăng hãy còn chưa biết sầu



Lung linh ngàn sao giữa vòm trời đêm thăm thẳm

Tiếng đàn ai dìu dặt,

Khúc tơ lòng trôi dạt

theo làn sương khói 

chốn mênh mông...


Qua bao nhiêu cõi giới bềnh bồng

bao nhiêu mộng kiếp nơi trần thế

Vẫn còn ghi dấu nơi sâu thẳm trong hồn ta:

Một đôi mắt long lanh

chan chứa những thâm tình ...

Một tiếng cười trong veo

Ngọt ngào như dòng suối mát,

Dịu dàng như ánh bình minh

Hương thơm ngào ngạt hoa quỳnh

Hồn ta phiêu lạc

giữa bồng bềnh ...

men say...