Mây Nước Bồng Bềnh
Vương Thanh
Chiều xuân một khúc hoan ca
Vào thơ mấy điệu chan hòa niềm vui
Vần theo sóng nước trùng khơi
Vần lên đỉnh núi chơi vơi non ngàn
Thuyền thơ dừng bến Ngân giang
Sao đêm lấp lánh, trăng bàng bạc mơ
Hư không vọng tiếng ngàn xưa
Thi nhân ai hỡi bây giờ phương nao...
Vương Thanh, 1998