Giai Nhân Độc Ẩm Dưới Hoa Đào
Vương Thanh
bên gốc hoa đào, một mỹ nhân
tay cầm chén rượu, mắt xa xăm
như chờ, như đợi tình lang đến
sao bóng của chàng vẫn biệt tăm
nàng ngồi ở đó đã bao lâu
lặng lặng thinh thinh chẳng một câu
chỉ hết chén này qua chén khác
cùng đôi mắt ướt dợn u sầu
hồng hồng đôi má, gió hây hây
với làn tóc xõa dịu tơ mây
một cười cũng đủ chìm mê đắm
một khóc lại càng say ngất say
ơi đóa hoa đào say dáng hoa
hương thơm vời vợi khắp gần, xa
đây làn hơi thở thơm hương rượu
hương của đào hoa ngọt thiết tha!
nắng biếc lung linh tà áo mộng
giai nhân độc ẩm – gọi hồn mơ
hoa đào tươi thắm cùng khoe sắc
Cảnh đẹp, hứng đề mấy vận thơ