Dăm Vần Lạc Điệu
Vương Thanh
Hoàng Hương Trang diễn ngâm
Vào vườn thả bước dạo chơi
Dăm vần lạc điệu nhẹ vơi tâm tình
Ngó qua ngó lại quanh mình
Hỏi sao ai nấy buồn tênh thế này
Nguồn sầu có phải chất say
Mà sao mắt lệ đong đầy ý thơ
Nào mong, nào đợi, nào chờ
Nào thương, nào nhớ ngập bờ sông Hương
Kìa ai lệ nhỏ thành chương
Kìa ai trăng sáng vấn vương bóng hồng
Kìa ai dốc cạn men nồng
Kìa ai tim xé hận lòng nát tan
Dòng đời muôn vạn khúc quanh
Buồn vui khóc hận theo làn nước trôi
Thời gian như cánh chim trời
Ân tình ngày cũ một thời lãng quên
Như làn gió nhẹ qua thềm
Như tà mây giữa trời đêm nhạt nhòa
Như hơi sương đọng nụ hoa
Như trăng thuở trước đã xa mịt mùng
Thì thôi vút dấu chim Hồng
Thì thôi một cõi phiêu bồng rượu thơ
Thì thôi gói ghém đường tơ
Gửi mây, gửi gió tới bờ sông Ngân
Ngân hà một dải mênh mông
Trời cao bát ngát lâng lâng tâm tình
Này đây mình lại với mình ...
1997