Chùm Thơ Đào Nguyên
Vương Thanh
Lạc Bước Ðào Nguyên
Lạc bước Ðào Nguyên chạnh nhớ nhà
Mây giăng đỉnh núi, ráng chiều pha
Trăng Thu thêm lạnh sầu cô lữ
Ðời đã nghìn trùng, xa cách xa ...
Giáng Tiên
Nàng đã về đâu hỡi Giáng Tiên
Ðể Thu vàng úa những ưu phiền
Tơ đồng biếng gẩy nằm im góc
Lá rụng ơ thờ, lạnh mái hiên ...
Bồng Lai
Quanh năm mây phủ cõi Bồng Lai
Tiên nữ rong chơi nhẹ gót hài
Xuân ấm bốn mùa, muôn dị thảo
Duy buồn một nỗi: thiếu tình ai ...
Mưa Ngâu
Mưa Ngâu tháng bảy dầm dề
Lệ nàng Ngọc Nữ thương về Ngưu Lang
Cả năm mới gặp được chàng
Cao Xanh sao nỡ phũ phàng duyên ai ...
Giọt Lệ Hằng Nga
Mỗi giọt mưa buồn, mỗi xót xa
Tưởng chừng nước mắt của Hằng Nga
Cảm thương tiên phận xa dương thế
Bỏ lại tình quân, lệ nhạt nhòa ...
Ôm Trọn Bóng Hằng
Dịu sáng tơ trăng tỏa mặt hồ
Bâng khuâng ai thả mấy vần mơ
Nương theo cánh gió vào mây nước
Ôm trọn bóng hằng với ý thơ
Níu Áo Chị Hằng
Ngọc lộ đem về mới tối nay
Xin mời bạn hữu uống cho say
Nhập dòng thi tửu vào tiên giới
Níu áo chị Hằng, thơ vút bay
Trăng Biển Khơi
Theo ánh trăng ngàn xuống biển khơi
Hồn thơ hòa quyện sắc mây trời
Dịu dàng phiến nguyệt lung linh sáng
Mây nước ngàn trùng phiêu lãng trôi ...
Trăng Nhớ
Người thì chỉ nhớ trăng thôi
Hỏi trăng có nhớ Người ơi, không nào
Trăng kia mỉm miệng cười chào
Nhớ Người vàng võ đã hao nửa mình ...
Trải Sợi Tơ Vàng
Thơ thả dăm vần gửi đó đây
Kìa làn gió mát thổi hây hây
Nguyệt kia tươi sáng vì ai đó
Trải sợi tơ vàng xuống tóc mây
Vòng Nguyệt
Ai đem vòng nguyệt cắt làm đôi
Nửa Nhớ, nửa Thương ở mỗi nơi
Biết đến ngày nào cùng hợp lại
Cho vầng trăng mộng mãi tròn tươi