Tell Myself / Tự Nhủ 

Phạm Thị Diệu Thu

You once said that we are heart friends.

We’ll always stay together to share joys and sorrows.

But now, in this time of heavy rain and cold,

you’re indifferent as if we never knew each other. 

You’d said that when I’m feeling tired and sad:

“Let go of things; be optimisstic and cheerful.

Accept what comes and goes with a light heart.

Don’t ponder, regret, or torment yourself.”

O my heart friend!  Today the poem of love’s  

unfinished, since you no longer read my poetry.

Passing through a street of yesteryear, I felt adrift.

Feeling so much regret for the time that we were heart friends.

Until when will my dream of love fade away.

Until when will I no longer long to see that someone. 

I tell myself not to be sad anymore.

Even though from now on, we’ll be walking separate paths.


translated by Vương Thanh

Người từng nói chúng mình là tri kỷ

Mãi bên nhau chia sẻ những vui buồn

Vậy mà nay trong giá lạnh mưa tuôn

Người dửng dưng như chưa hề quen biết.

Người từng nói lúc buồn rầu mỏi mệt

Hãy bỏ buông, và vui vẻ lạc quan

Hãy đón nhận chuyện đến, đi nhẹ nhàng

Đừng đắn đo, dằn vặt hay đau khổ.

Tri kỷ ơi! Và hôm nay dang dở

Vần thơ yêu, người không đọc nữa rồi

Qua lối xưa lòng bỗng thấy chơi vơi

Tiếc nuối quá! Nhớ một thời tri kỷ.

Đến bao giờ mới qua cơn mộng mị

Hết nhớ mong, trông ngóng mãi một người

Tự nhủ lòng đừng buồn nhé ta ơi

Dẫu từ nay người không còn chung bước.


Phạm Thị Diệu Thu