Queen Trưng / Trưng Nữ Vương
by Ngân Giang


Ngâm thơ Trưng Nữ Vương

Queen Trưng / Trưng Nữ Vương
Author:  Ngân Giang

English translation by Vuong Thanh, 2019


Dark shadows of stars falling in the night sky

The fire of vengeance and anger shows in her eyes

The hooves of galloping horses gather fog

as they leave the mountains behind. 

Flying against the wind,

the great eagle of legend crosses the ocean.


Many rivers and mountains

have seen sword and horse together.

Magnificent is the palace with her queenly glamour.

Facing the country’s plaguing rains and storms

like an enduring cherry blossom flower,

she leads her armies into war battles. 


Red blood poured to settle the thousand-year vengeance

It wasn’t planned that a throne will be gained,

But only to let the departed soul

in the other world

smile in appeasement.

A candle’s tears 

trickle 

throughout  the night.


The vows of vengeance, 

the Viet commander does not forget.

From the high mount’n she descends

to wipe clean the dust of the world.

Her queenly footsteps bring hope

for a liberated Vietnam’s future.


At the northern border,

wearing mourning scarf and golden armor,

she rode her elephant into battle.

On hearing the trampling of hooves coming near, 

the enemies became frightened,

and ran back to their borders.

Victory after victory, but in her heart

she kept longing for her husband:

O My Love,

The tilted moon shines on my loneliness.

Without thee, the Jade Palace’s so cold and desolate.





Thù hận đôi lần chau khoé hạnh

Một trời loáng thoáng bóng sao rơi

Dồn sương vó ngựa xa non thẳm

Gạt gió chim bằng vượt dặm khơi


Ngang dọc non sông đuờng kiếm mã

Huy hoàng cung điện nếp cân đai

Bốn phương gió bão dồn chân ngựa

Tám nẻo mưa ngàn táp đóa mai


Máu đỏ cốt xong thù vạn cổ

Ngai vàng đâu tính chuyện tương lai

Hồn người chín suối cười an ủi

Lệ nến năm canh rỏ ngậm ngùi


Lạc tướng quên đâu lời tuyết hận

Non hồng quét sạch bụi trần ai

Cờ tang điểm tướng nghiêm hàng trận

Gót ngọc gieo hoa ngát mấy trời...


Ải bắc quân thù kinh vó ngựa

Giáp vàng khăn trở lạnh đầu voi

Chàng ơi, điện ngọc bơ vơ quá,

Trăng chếch ngôi trời bóng lẻ soi




     The Best of Viet Poetry          Ngân Giang