Drinking With Image in the Mirror / Soi Gương Uống Rượu
by Hoàng Hương Trang
Soi Gương Uống Rượu
Author: Hoàng Hương Trang
Author: Hoàng Hương Trang
English translation by Vuong Thanh, 2019
Tác giả trình bày
Give me one more glass of love’s sorrow
Give me some more ethereal smoke of longing
Bitter’s the wine drank in silent aloneness
The rising smoke dimming my eyes as I call your name
Thought that drinking might help me forget
But its bitterness only intensify love’s yearnings
Drinking alone in front of the mirror
Looking at me, the illusion suddenly smiles
Raising my voice, I call out “O Love”
The drifting smoke, it’s enveloping my life
In the mirror, someone’s saying Hi
Glass high, glass low, which glass’s for each other…
Alas! Bitter wine and the woes of love
The illusion in the mirror’s also grieving like me
Is it wine or teardrops pouring profusely
Who’s drunk, who’s crying?
Is it You or me?
Whose lips have lost the cheerful smile
Whose lips have become numb with a life of aloneness
Beauty fades with the passing of the months and days
Wine drunk. Poetry dies. Love’s gone away.
High footsteps, low footstep; drunken feet
Hands reaching out, hands pouring wine, hands inviting a drink
Let’s get drunk! Be drunk to forget Life
Drink to make the rivers and the seas empty to shake off Sorrow.
Drink to kill with numbness Tomorrow
To forget the days before,
to make the Fabric of Time crumbled!
Our love for each other were star-crossed
Gazing at the mirror, I curse Fate for unfinished love vows
The illusion in the mirror’s also in love,
Also drunk, so don’t laugh at me for being arrogantly wild
I throw the glass at the mirror. It breaks. The wine rushes out.
Glass broken. Mirror broken.
But my sorrow’s not lessened
The illusion in the mirror has now disappeared
Drunken, I sing and forget about my existence.
Cho ta thêm chén tình đau
Cho ta thêm khói thuốc mầu nhớ nhung
Đắng cay đầy chén âm thầm
Khói cao mờ mắt một lần gọi tên
Rượu vào những tưởng vơi quên
Ai ngờ men đắng tình thêm nhớ tình
Soi gương uống rượu một mình
Ngắm ta, ảo ảnh lung linh chợt cười
Cất cao tiếng gọi “Hỡi Người”
Khói bay mờ tỏ vây đời ta sao
Trong gương ai đó mời chào
Chén cao, chén thấp, chén nào cho nhau
Ô hay! Rượu đắng tình đau
Người trong ảo ảnh cũng sầu như ta
Rượu hay nước mắt chan hòa
Ai say, ai khóc, là ta hay Người
Môi nào tan vỡ nụ cười
Môi nào chết lịm một đời bơ vơ
Dung nhan ngày tháng phai mờ
Rượu say, thơ chết, hững hờ cố nhân
Bước cao, bước thấp cuồng chân
Tay đưa, tay rót, tay nâng chén mời
Say đi say để quên đời
Uống cho biển cạn, sông vơi bõ sầu
Uống cho lịm chết ngày sau
Cho quên ngày trước, cho nhầu thời gian
Tình ta đã lỡ trái ngang
Soi gương nguyền rủa, dở dang chén thề
Người trong ảo ảnh si mê
Cũng say sưa đấy đừng chê ta cuồng
Đập tan chén, rượu tràn tuôn
Chén tan, gương vỡ, nỗi buồn chưa vơi
Người trong ảo ảnh mất rồi
Ta say, ta hát quên đời có ta…