I Take Revenge / Em Trả Thù
by Mộng Tuyết
She says, “O My Darling! I like the life of a poet.
If you please, do teach me how to write poetry?”
He replies, “Sweetheart, don’t keep these idle thoughts
Don’t daydream, ít’s just foolishness!
A beautiful angel like you
is already a magnificent poem.
An early sunshine at dawn, a spring breeze
A blooming flower, the moonlight at night.
… A poet, my sweatheart, is actually
a person who follows the angel’s shadow.
He dreams, he loves and praises
what you already have in abundance!”
She answers, “But no, I want to learn how to write poetry
to avenge you for ignoring me at times.
During your moments of love’s infatuation,
when you come to kiss me, I will push you out.
Then, I will also tell you, “I’m busy composing a poem.”
Do you remember you were like that?
The other day, by your side, I just want to be coddled
But you were silent and keep gazing at the moon.”
- Anh ơi! Em thích đời thi sĩ
Vui lòng, anh dạy em làm thơ?
- Em đừng chứng chứ, cười anh bảo,
Thơ thẩn gì em, khéo ngẩn ngơ!...
... Một nàng tiên nữ đẹp như em
Là một bài thơ, một quả tim
Là ánh hồng non, là gió lướt
Là hoa xuân thắm, bóng trăng đêm...
... Thi sĩ, em ơi, đó lại là
Người đi theo dõi bóng tiên nga
Ước mơ, yêu thích và ca ngợi
Những cái mà em đã có thừa!
- Nhưng không, em muốn học làm thơ
Để trả thù anh đã hững hờ
Rồi phút say sưa anh có lại
Hôn em, em sẽ đẩy anh ra.
Bấy giờ, em cũng bảo anh rằng:
"Em bận làm thơ", anh nhớ chăng?
Hôm nọ, bên anh em nũng nịu,
Lạnh lùng anh cứ mãi nhìn trăng.