The Ancient Moon and Eternity / Dòng Cổ Nguyệt
by Tuệ Nga



Author: Tuệ Nga, music: Từ Công Phụng

Singer: Quỳnh Lan


English translation: EmptyCloud, 2013


In a sudden,

Cooling breezes rush by…  

Reminding one, 

Autumn has arrived, 

Fall foliage sweeps over the scenery, in waves, 

Blanketing all, with gold leaves… 

O, plenty! 


Don’t you see?  

Those russet veins on the fallen leaves, 

The withered, somber blades, part away in the lilting breezes, 

Amiss, the bare, dithering branches,  

Demure seemingly... 


Float a few gold leaves, down the creek…  

Begin the early dharma chanting sit, 

Find presence in the quiescence of Zen solitude.   

Here, the Ancient Moon, since Eternity, ever shines, 

Aspiring all – Be dreamers – with a dream to strive, 

Where, in the mystic aeon – to find  

The origin, pure Self of all Mankind? 


On the lonely quest for the wisdom of all ages 

A wandering dreamer, inattentively, dozes away, 

Head leaning on, a Gold-Leaves-Dharma page. 



Chợt nghe gió chuyển mùa sang

Lá rơi từng đợt, lá vàng đầy sân

Thấy trong cánh lá đường gân

Mầu trầm của lá, phân-vân của cành


Thả cho cánh lá xuôi ghềnh

Vào Thời Kinh sớm thấy mình an nhiên

Dòng Cổ Nguyệt, mộng uyên-nguyên

Có người ngủ gục đầu trên Kinh Vàng...