You and Me / Anh và Tôi
Author: Ngô Ái Loan
You’re like a gust of unfeeling wind,
Passing by my heart leaving a deep sorrow.
You took the sunshine away when you left
There remains only a cloud of rain in my soul
On a withering branch of the sad winter tree,
You put a sunset, spreading the sky with purple.
And I, a hilly slope with bent-down shadow
Trying to hold on to a pebble
falling far away…
You fly through the vast blue sea
I – a bird with tired wings follow until I drop
The distance between us is so huge
An ocean of longings lies in between
Like an ancient street, graveyard quiet
The times we’re together hide its desolation
But then, an earthquake arose in the middle
You and me stand separated in a dream, forever…
Translated by Vương Thanh, 2019
Anh như cơn gió vô tình quá
Chạm xước hồn tôi đến xót xa
Anh mang mùa nắng đi qua ngõ
Làm trắng mưa bay đến nhạt nhòa
Anh cài trên nhánh sầu đông úa
Một bóng tà dương tím khung trời
Để tôi triền dốc nghiêng bóng cúi
Cố níu theo hòn đá cuội rơi
Anh đi qua biển xanh vời vợi
Tôi cánh chim bay đến rã rời
Mênh mông khỏang cách làm sao với
Để hụt giữa đời một trùng khơi
Phố cổ tôi nằm im huyệt mộ
Thời gian anh xóa dấu hoang sơ
Địa chấn ngang qua đường tuyệt lộ
Tôi ... anh đứng lại giữa cơn mơ