Literary Gentleman / Ông Đồ

Vũ Đình Liên


Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy ông đồ già

Bày mực Tàu, giấy đỏ

Bên phố đông người qua


Bao nhiêu người thuê viết

Tấm tắc ngợi khen tài:

“Hoa tay thảo những nét

Như phượng múa, rồng bay”


Nhưng mỗi năm mỗi vắng

Người thuê viết nay đâu?

Giấy đỏ buồn không thắm

Mực đọng trong nghiên sầu...


Ông đồ vẫn ngồi đấy

Qua đường không ai hay

Lá vàng rơi trên giấy

Ngoài trời mưa bụi bay


Năm nay đào lại nở

Không thấy ông đồ xưa

Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?


1936


Every year, when cherry blossoms bloom,

I see the old literary gentleman again,

arranging Chinese ink and red paper

by the crowded sidewalk.


So many hire him to write, 

and praise highly his talent:

“Gifted hand penning strokes,

like a phoenix dancing, a dragon flying.


But every year, it becomes quieter.

Where are those who used to hire the writer?

The red paper not as vibrant,

the ink stagnant in the ink bowl.


The old gentleman still sits there.

No one notices him as they cross the street.

Yellow leaves fall on the paper.

Outside, a light drizzle.


This year, cherry blossoms bloom again.

But the old gentleman is nowhere to be seen.

Those from countless years past,

where do their souls reside now?


by Vũ Đình Liên

English translation by Vuong Thanh, 12.2023