Viễn Mộng
Trần Hồ Dũng
Về so lại phím tơ chùng
Đốt lò hương cũ, bạn cùng hư vô
Bên trời, sóng dậy xô bờ
Nằm đây gối mộng, hững hờ cuộc chơi
Biển gào, gió lộng trùng khơi
Tà dương khuất nẻo, tả tơi thân gầy
Ngồi trông con nước vơi đầy
Gõ thuyền mà hát, nghe ngày rụng rơi
Trăm năm một giấc mộng thôi
Trang kinh thư cũ buồn phơi dấu ngày
Còn riêng ta, trời đất này
Nghiêng ly rượu đắng, rót bày thiên thu
Memories stirred, as I tune a string instrument long untouched.
Burn the old incense and watch the smoke dissolve into emptiness.
Under the far sky, waves rise and crash on the shore.
Lying here dreaming, feeling indifferent to participate in Life’s games.
The sea roars, the wind fiercely blowing.
The setting sun disappears, leaving me with a melancholic feeling.
Sitting here, watching the waters rising and falling,
I tap my fingers on the boat and sing, hearing the days fading away.
A hundred years of life is but a fleeting dream
The old scripture pages sadly reveals the marks of passing days.
And just for me alone, this moment of earth and sky
Tilting a bitter cup of wine, I toast to the eternity of Time.
by Trần Hồ Dũng
English translation by Vuong Thanh, 12.2023