The Refugee’s Heart / Trái Tim Người Viễn Xứ
Thái Tú Hạp
This morning, I her the birds singing
on the rof of the old pagoda.
Leaves on the trees vibrate with the gong’s echoes.
I’m returning from the river,
excited with the rhythm of Love.
It’s a golden summer. On the sunlit terrace,
you let fly each thread of silky hair, and your smile
brightens up our place of fortunate encounter.
Although this human world’s a temporary, foggy realm,
and I’m a drifter and wanderer in it,
and have lost myself many times in life’s ups-and-downs,
I will eventually return to the place of my roots, one day,
to feel the passion and love for my motherland,
even though its people still hold bitter anger and hatred.
I will take you, my love,
across the milk fruit tree garden
between the path of Durian trees,
fragrant with the scent of pomelo trees’ flowers
and we’ll will drink the fresh coconut milk.
The veins of the Mekong River full of peaceful dreams.
It flows across my soul with the scents of rice meadows.
There’s an Oriental white-eye
singing by the rice meadow.
Spring season has just awakened.
Birds are singing amid the forest trees.
The eyes of the young child full of wonder
Colorful kites flying in the wind.
Do you see, my darling?
The ancient words on the tombstones.
The swords of those who had once fought bravely in many battles
will eventually fade away in the dust of Time.
This morning,
the streets and shops are bustling with people;
the classrooms fragrant with scent of fresh green rice;
happy feelings dancing on the book pages.
I hear the sounds of your high heels on the Trường Tiền Bridge
Your long dress dance in the evening wind across the “Cổ Ngư” street.
The sounds of car horns in SaiGon’s early morning
Fragrant tamarind leaves on your shoulders with flowing hair
It feels so familiar like when our love just started.
The golden times of studenthood with beautiful dreams.
From thousands of miles away,
sending back to my homeland my love.
I’m like a boat from the Infiniy of Space.
So fortunate to have met you when I arrive in the homeland
I’m like a sad travel
bearing longings for a hundred years.
translated by Vuong Thanh
Buổi sáng nghe tiếng chim hót
trên mái chùa xưa
tiếng chuông vọng âm trên cành lá biếc
có bước chân ta về từ đầu sông
rộn rã nhịp sống yêu thương
mùa hạ vàng ngoài hiên nắng
em thả bay từng sợi tóc mây vương
nụ cười nghiêng bên thềm hạnh ngộ
đời cõi tạm mù sương
dù ta nổi trôi rong ruổi
dù ta u muội trên ngàn phiếm trầm luân
cũng quay về nơi nguồn cội
để thấy tình non nghĩa nước đậm đà
dù cho người thù hận xót xa
ta sẽ đưa em
qua vườn vú sữa
đi giữa lối sầu riêng
ngát thơm hoa bưởi
lịm ngát từng ngụm dừa xiêm
mạch nước Cửu Long chan chứa mộng lành
vỗ qua hồn ta lúa ngát
có con chim vành khuyên
hót bên bờ ruộng xanh
mùa xuân vừa thức dậy
rừng cây lên tiếng hát
đôi mắt trẻ thơ vời vợi bình an
cánh diều bay trong gió
em có thấy chăng?
những giòng cổ tự trên bia
những thanh gươm một thời hồ hải
cũng tàn phai trong cát bụi phù vân
buổi sáng hôm nay
đường mai vui họp chợ
hương cốm thơm ngày chung lớp học
ý vui nở đầy trên trang sách thần tiên
tiếng guốc em khua nhịp Trường Tiền
tà áo bay chiều Cổ Ngư lộng gió
những tiếng còi xe buổi sớm Sài Gòn
lá me thơm đôi bờ vai xõa tóc
ta nghe quen như tình yêu mới chớm
tuổi học trò mơ mộng thăng hoa
từ ngàn dặm xa
gửi về cố xứ
con tàu đi từ vô tận không gian
hạnh ngộ nào quê hương ngày ta đến
Người lữ hành buồn
mang nỗi nhớ trăm năm!
Thái Tú Hạp