Mother’s  Thoughts  in Wartime / Ý Nghĩ Của Mẹ Trong Thời Chiến


Thái Tú Hạp

Please let the stars light up that dark region

To let me see my brothers’ faces

To let hands seeking hands for warmth and comfort

To let hope and blood return to the heart. 


Mother’s soul’s weary with lifetimes of pains and sufferings.

She wants to see her children living under a free sky.

Mother will chant a full-of-small-wishes lullaby.

Each of her joys – like a blooming flower of times long ago.


Mother have been praying for many long waking nights.

Prayers of love for her homeland and people.

Mother will forget and let behind the bullet marks

of bitter hatred, resentment and anger.


Mother wants to call her child’s name with loving affection

yet she can only feel the bitter sourness in her emotions.

Mother wants to shed tears  ‘cause of socialist philoshophy

that had brought to Life so much sufferings and lasting injuries. 


When will the motherland have a season of spring?

To let the dividing river no longer filled with sorrow.

Mother prays for peace and safety throughout the mountains and rivers.

Prayers for her children’s hearts not to turn stony

 ‘cause of  forced hard labor in the fields.


The singing rising like a tidal wave returning to the sea.

Under the blue sky, the flowers of Hope bloom radiantly.

Tens of thousands of people returning back to the towns.

Their eyes shining with dreams of Peace and Prosperity.


I offer a poem in praise of Mother.

She’s like the most beautiful star in the Milky Way.

Mother’s tears are an ocean of Compassion

that wash away the hatred and anger that darken our homeland.  


translation by Vuong Thanh

xin những vì sao thắp lên vùng đen tối đó

để mắt nhìn những khuôn mặt anh em

để bàn tay tìm nhau trong hơi thở

để nghe máu mình đang chảy về tim


lòng mẹ già nua mấy đời đau khổ

đón con về trong mái lá tự do

mẹ sẽ ru bài ca đầy mộng nhỏ

từng niềm vui chín đỏ tự hôm nào


mẹ thầm nguyện bao đêm trường thao thức

chuyện tình yêu, chuyện nòi giống quê hương

mẹ sẽ bỏ quên đi từng dấu đạn

của hờn căm và tủi nhục vô cùng


mẹ muốn gọi tên con thật trìu mến

mà nghe sao chua xót cả tâm hồn

mẹ muốn khóc vì niềm đau chủ nghĩa

mang cho đời những ý nghĩ cô đơn


đến khi nào có được một mùa xuân?

cho giòng sông thôi buồn chuyện đau thương

mẹ nguyện cầu cho bình an sông núi

hồn không chai vì đá sỏi công trường



tiếng hát cao triều dâng về biển lớn

giữa trời xuân bừng nở ý mong chờ

ngàn cánh chim bay về trên đường phố

ánh mắt bừng lên rực rỡ ước mơ


con dâng hiến bài thơ ca ngợi mẹ

như vì sao đẹp nhất dải ngân hà

nước mắt mẹ như đại dương từ ái

rửa hận thù tăm tối quê hương ta.


Thái Tú Hạp