Bầu Trời Của Tôi
TH-AnThu
Tôi có bầu trời xanh
Đủ trăng - sao và gió
Có hai mùa ấm lạnh
Mà tình nồng thấm đó
Chèo thuyền đem đi cho
Bằng chân thành và nước mắt :
Ngày mặt trời rực rỡ
Đêm huyền dịu ánh trăng
Cuộc sống không vĩnh hằng
Những bài thơ ở lại
Đi theo cùng năm tháng
Có một thời hương - bay…
Từ đêm tiếp nối ngày
Khô hạn rồi đến mưa
Đổi thay qua từng mùa
Buồn đã đủ hay chưa?
Hạnh ngộ nào xa xưa
Theo từ bấy đến giờ ?
Tủi hờn không còn nữa
Đời có đẹp như mơ ?
Nếu một ngày bất ngờ
Khi em không còn thở …
Người vẫn còn bầu trời
Để nhìn- nghe em nói :
“ Thương kính của một đời
Là trái tim tình khôi…“
(Từ nay miễn nhiễm rồi !)
… Một lời tương kính như tân
Bao năm thời cũng ân cần trước- sau …