Snow Flower / Hoa Tuyết
Quỳnh Hương
Tôi gọi
tên em loài hoa tuyết
Nhìn hoa trắng bay
Giá lạnh tháng mười hai
Trên đường xưa
tìm ánh nắng giữa ngày
Và nhìn thấy
màu tuyết hoa trắng xoá..
Tuyết rơi rơi phủ đầy lên phố xá
Cánh chim buồn
thôi hót lúc ngày sang
Nằm giấu mỏ im hơi ngày im ắng
Giữa khung trời lạnh vắng buổi vào đông
Tuyết rơi… tuyết rơi …
Màu tuyết trắng mênh mông
thôi từng bước chênh chông
Giữa hoa tuyết bạt ngàn
Dừng lại thôi...
tím bờ môi
và lạnh quá đôi tay...
bước chân này đã mỏi...
Về đây rồi,
mái ấm dưới hiên ngày.
Ngắm tuyết rơi
phủ dầy màu hoa trắng…!
I call
your name, oh snow flower,
Watching white petals fly,
Cold in the December frost.
On the old road,
seeking sunlight amidst the day,
And seeing
the white snow flower's fading hue.
Snow falls, covering the streets,
Sad birds cease their songs at dawn,
Beaks tucked, silent breath in stillness,
Amidst the cold, empty winter sky.
Snow falls... snow falls...
The vast expanse of white snow,
each step becomes hesitant,
Amidst a myriad of snow flowers,
Pause... just pause...
Lips turn purple,
and hands too cold...
and my feet have become weary...
Come back now,
to the warmth beneath the porch.
Gazing at the falling snow,
blanketing the white flower's hue...
by Quỳnh Hương
English translation by Vuong Thanh, 12.2023