Ký viễn hữu nhân 寄遠友人 • Gửi bạn xa
Phùng Khắc Khoan
Tự quân biệt hậu đáo vu kim,
Ngư nhạn thư hi ký ngữ âm.
Dịch viễn chiết lai mai hựu tứ,
Cánh lan tưởng xứ mộng tương tầm.
Giang sơn tuy cách thiên dư lý,
Đạo nghĩa do tồn nhất thốn tâm.
Tự cổ đại tài ưng đại dụng,
Trượng phu khẳng dữ thế phù trầm.
寄遠友人
自君別後到于今,
魚雁書稀寄語音。
驛遠折來梅又肄,
更闌想處夢相尋。
江山雖隔千餘里,
道義猶存一寸心。
自古大才應大用,
丈夫肯與世浮沉。
Từ khi từ biệt bác đến nay,
Ít khi có thư từ gửi thăm hỏi!
Nhà trạm xa, bẻ cành mai gửi, mai lại non quá,
Đêm canh tàn, nhớ chỗ bác đang ở, chỉ mơ mộng tìm.
Giang sơn tuy cách xa ngàn dặm,
Đạo nghĩa vẫn còn một tấc lòng.
Xưa nay tài lớn nên dùng vào việc lớn,
Trượng phu sao lại để mình nổi chìm theo đời?
Bản dịch của Trần Lê Sáng
Từ ngày xa bạn đến nay
Tình xưa gửi nhạn mỗi ngày một thưa
Dặm xa mai nở đương vừa
Lan tàn mấy độ mộng đưa mấy lần
Cách non tuy mấy nghìn tầm
Tấc lòng vẫn nhớ đạo gần nghĩa xa
Đại tài đại dụng đạo ta
Không vương thế tục mới là trượng phu