Who / Ai

Phan Khâm

Vuong Thanh's translation of the poem "Ai" by Phan Khâm


Who holds the sunset

and drops it

onto the heron’s wings.

Feeling a vague melancholy

rising far and wide

across thousands of miles

from the beloved homeland

of an exile.


Who cuts across the Love River’s waves, 

dividing it into two separate currents.

Does one not hear 

July rains’ whimperings 

by the Xúnyáng River’s shore. 


Who sends ten sparkling dew droplets 

onto the jade branch.

Thinking with nostalgic regrets

of a love story’s beginning

that still in one’s memories flourishing. 


Who weaves love threads

to embroider the flowers 

of her purple dress.

A love of long ago, 

with tenderly sweet and shy moments,

still lovingly remembered.


Who throws the meteor into the deep abyss?

Some night, wonderings about a faraway realm

Who leads lovers into a world 

of Karmic Debt and Grace?

Feeling Love in each breath

‘till reincarnation’s next life thread.  

Ai

Phan Khâm


Ai ôm bóng tà  dương thả vào đôi cánh  vạc

Nghe tiếng lòng man  mác ôi nghìn dặm tha phương

Ai rẽ sóng Tiêu Tương phân chia hai dòng chảy

Trời mưa ngâu tháng bảy than thở bến Tầm Dương.


Ai gửi mười giọt  sương long lanh trên cành biếc

Thuở ban đầu nuối  tiếc sao còn lại chín thương

Ai thả sợi tơ  tình giăng hoa tà áo tím

Tình một thời thầm kín lời hò hẹn đinh  ninh.


Ai  ném ánh sao  băng rơi vào nơi hố thẳm

Đêm nào ngồi suy ngẫm về một cõi xa xăm

Ai đưa đẩy vào nhau cả một trời duyên  nợ

Nghe từng giây hơi thở tới luân  hồi mai sau.