Say sưa thoả thích


Nguyễn Quý Tân


Nhãn khan nhân tận tuý,

Hà nhẫn độc vi tinh?  (1)

Cứ say sưa mặc kệ thế tình,

Xếp vũ trụ vào trong vành mắt cả.

Đã ngán kẻ đua chen then khoá,

Lại thương người tất tả lợi danh.

Bôn ba chi cho nhọc đến mình,

Phận mà có, ông xanh đâu nỡ tiếc.

Hãy uống rượu, ngâm thơ, xem hoa, ngắm nguyệt,

Hãy chơi cho khắp hết giang hồ.

Kìa những ai giở duốc bày trò,

Thôi mặc quách không thèm so sánh nghĩ.

Tử mạch túng vinh tranh cập thuỵ,

Chu môn tuy quý bất như bần.

Ngẫm mà xem trời đất xoay vần,

Gương phú quý phù vân thêm chán ngán. (3)

Tôn trung hữu tửu khách thường mãn,

Kìa giàu sang chán vạn trong đời.

Phong lưu riêng của một ai.


(1) Chữ Hán: 眼看人盡醉,何忍獨為醒. Nghĩa: Mắt trông thấy nguời đời say cả, Nỡ nào tỉnh lấy một mình mình. Lấy từ bài Quá tửu gia của Vương Tích đời Đường.

(2) Chữ Hán: 紫陌縱榮爭及睡,朱門雖貴不如貧. Nghĩa: Đường tía vinh hoa chưa đầy giấc ngủ, Cửa son dẫu sang trọng chẳng vui bằng cảnh nghèo. Lấy từ bài thơ Quy ẩn của Trần Đoàn đời Tống.

(3) Giàu sang như mây nổi. Sách Luận ngữ, Khổng Tử nói: “Bất nghĩa nhi phú thả quý, ư ngã như phù vân”不義而富且貴,於我如浮雲 (Bất nghĩa mà giàu sang, đối với ta như đám mây trôi).