Countless Lifetimes / Muôn Kiếp


Nguyễn Chinh

“lúc chưa sanh ta ai là ta?” 

“khi sanh ta rồi ta là ai?”


ta quảy bước thấp cao lê chân dép

oằn đôi vai mang gánh nợ trần ai

khúc rong ca trên môi ta lép nhép

chân lần theo ngõ tối xuống nại hà


ta khẽ hé nắp nồi cháo lú

nhìn vào trong soi tỏ mặt mình

thấy ngào ngạt suối hương nước mắt

hòa cùng gia vị kiếp nhân sinh


đâu biết ta là ai trong tiền kiếp

là con bò hay cây cỏ hóa thân?

là ma quỷ hay là người yêu dấu?

kiếp nào tìm nhau thanh toán nợ nần


ta nợ vầng dương ánh bình minh

nợ vầng trăng một bóng mây xa 

nợ mẹ cha một kiếp sinh linh

ta là ai? hay ai là ta?


ừ thì nợ! cứ để lâu sinh lãi

hà cớ đem đi trả chi mô

nợ một kiếp cộng dồn thành muôn kiếp

kiếp luân hồi xin nợ mãi không thôi.

"Before birth, who was me?"

"After birth, who am I then?"


I step lightly, my feet in sandals high and low,

Shouldering the burdens of debts to the mortal realm.

A wandering melody dances on my lips,

Feet tracing the dark alley down to the bridge of the underworld.


I gently lift the lid of the boiling rice soup Pot of ForgetFulness.

Peering inside to see a reflection of my own face.

I saw a mist of tears inside,

Blending with the spices of the human life.


Who knows what I was in previous lives?

A cow or a garden plant?

A demon, or a beloved human?

Which lifetime shall we meet to settle the debts?


I owe the sunrise, the dawn's radiant light,

Owe the moon a distant cloud's shadow. 

Debts to parents for the gift of life,

Who am I? Or is it, who is me?


Indeed, debts! Let them accumulate over time with interest.,

Oh, why should one care to have debts repaid. 

A lifetime's debt compounded into myriad lifetimes,

In the cycle of rebirth, let there be no end to debts.


by Nguyễn Chinh

translated by Vương Thanh, 11.2023